Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 124
Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:12:49
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 124: Ai Đã Xúi Giục?
Dọn dẹp xong trở về phòng, Vương Nguyệt Cúc dọn giường với Cố Kiến Quốc: “Cậu Diệp Trì đó hôm nay cứ Nhất Mẫn mãi.”
Cố Kiến Quốc ừ một tiếng. Diệp Trì căn bản hề che giấu ý định, ông đương nhiên cũng thấy.
Vương Nguyệt Cúc dọn giường xong, lấy chiếc quần len đan dở đan trong chăn, miệng : “Thật sự cái gì cũng , chỉ là gia thế quá cao. Hơn nữa Kinh Đô xa như , nếu thành chuyện thì Nhất Mẫn nhà là gả xa. Nhà giàu sang, ở xa như thế, ấm ức cũng than thở với ai, ai chống lưng.”
Cố Kiến Quốc đổ nước rửa chân, : “Chuyện còn mà.”
“Cũng , thấy Nhất Mẫn vẻ thiết tha,” Vương Nguyệt Cúc .
Cố Kiến Quốc xuống giường: “Con bé chừng mực. Nếu chuyện thật sự thành, lúc đó tính, tuyệt đối thể để con chịu thiệt thòi.”
Vương Nguyệt Cúc thở dài, lúc nào cũng chuyện để lo lắng.
Ngày hôm , Cố Kiến Quốc đến cửa hàng mà đến đồn công an tìm Chu Khánh Quân. Tên Sử Đại Phát tuy Diệp Trì đuổi , nhưng liệu gây chuyện nữa ? Phải phòng ngừa hậu họa.
Chu Khánh Quân bận, dẫn Cố Kiến Quốc văn phòng, rót một cốc nước : “Mấy quả cam chú và Đức Nghĩa gửi, ở nhà thành của hiếm , vợ giấu , mỗi ngày chỉ cho và con một quả.”
Cố Kiến Quốc cũng : “Bảo chị dâu cần , Thâm Quyến sẽ mang về vài thùng nữa.”
Chu Khánh Quân bàn việc, nghiêng về phía rút ngắn cách với Cố Kiến Quốc, hỏi: “Hoa quả miền Nam ưa chuộng ở chỗ thế, chú cùng Đức Nghĩa mang về bán?”
“Không ,” Cố Kiến Quốc uống một ngụm nước, “Hoa quả là thứ dễ hỏng, từ miền Nam về mất mấy ngày đường, dập nát, thì ăn , nhưng bán sẽ khó. Hơn nữa, nếu kéo ít thì đủ chi phí , kéo nhiều để lâu dễ hỏng.”
Ông và Hàn Đức Nghĩa là từng ý định bán hoa quả, nhưng khi tìm hiểu kỹ thì thấy khả thi.
Chu Khánh Quân từng kinh doanh nên nhiều chiêu trò như , : “Xem là ngoài nghề .”
“Nếu nhà kinh doanh thứ khác thì cũng , thể Thâm Quyến cùng và Đức Nghĩa xem thử,” Qua cuộc trò chuyện , Cố Kiến Quốc Chu Khánh Quân cũng kinh doanh.
Nghĩ cũng dễ hiểu, lương của trưởng đồn công an cũng cao, ai cũng cuộc sống hơn.
“Được, lúc đó sẽ tìm chú và Đức Nghĩa.”
Chu Khánh Quân quả thực ý định kinh doanh, thực sự ghen tị với Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa. Anh hai họ kiếm bao nhiêu tiền, nhưng thấy họ mua nhà là mua, ăn uống chiêu đãi, tặng quà đều hào phóng, nghĩ thôi cũng họ kiếm tiền.
Hơn nữa em gái , Chu Khánh Phân, lấy hàng từ cửa hàng của Cố Kiến Quốc về bán, một ngày kiếm bằng cả tháng lương. Hỏi động lòng?
“Hôm nay chú đến việc gì?” Chu Khánh Quân hỏi Cố Kiến Quốc.
“Cậu tên Sử Đại Phát ?” Cố Kiến Quốc hỏi.
Chu Khánh Quân cau mày, “Sao chú hỏi đến ? Hắn gây phiền phức cho chú ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-124.html.]
Cố Kiến Quốc gật đầu, kể chuyện tối hôm qua, : “ chỉ sợ còn đến gây rối.”
Trọng tâm trong đầu Chu Khánh Quân lúc là Sử Đại Phát, mà là bạn quân nhân trong lời kể của Cố Kiến Quốc. Người lính thể mang s.ú.n.g ngoài tuyệt đối lính thường, thậm chí sĩ quan thường. Cố Kiến Quốc quen như .
Trong lòng nghĩ , nhưng miệng : “Sử Đại Phát vài năm là kẻ bá chủ ở Lật Châu, vì đắc tội với chủ nhiệm ủy ban cách mạng lúc đó, bắt thóp và kết án. Mới tù năm ngoái, bây giờ mỗi tháng vẫn đến đồn chúng báo cáo. là gì về kinh doanh, nghĩ đến chuyện cướp cửa hàng của chú?”
Cố Kiến Quốc kể thêm chuyện của Chu Dung Dung, Chu Khánh Quân xong : “Thế , chú đợi một lát, cho đưa đến đây hỏi.”
Cố Kiến Quốc Chu Khánh Quân giữ ông đây, cũng là để Sử Đại Phát quan hệ giữa hai họ hề đơn giản. Nếu Sử Đại Phát thông minh, sẽ gây phiền phức cho ông nữa. Dù rắn độc địa phương ngang ngược đến mấy, cũng sợ mặc cảnh phục, huống hồ Chu Khánh Quân còn là trưởng đồn.
Món ân tình của Chu Khánh Quân, Cố Kiến Quốc ghi nhớ.
Những như Sử Đại Phát, mới tù lâu, công an đồn vẫn thường xuyên theo dõi, nên nhanh tìm và đưa đến đồn công an. Khi thấy Cố Kiến Quốc và Chu Khánh Quân đang chuyện vui vẻ trong phòng tiếp khách, Sử Đại Phát tối qua thực sự đá tấm sắt.
Ông chủ Cố chỉ quen sĩ quan quân đội thể mang súng, mà còn quen cả trưởng đồn công an, cả hai đều là khắc tinh của .
“Trưởng đồn Chu, ông chủ Cố,” Sử Đại Phát cúi lưng với hai , “ là nước lớn cuốn trôi miếu Long Vương ( nhà quen ), là mắt kém thấy Thái Sơn, xin ông chủ Cố rộng lượng bỏ qua.”
Người như Sử Đại Phát, lăn lộn trong chốn ba giáo chín dòng, tự nhiên cách cúi vươn lên.
Cố Kiến Quốc gì, Chu Khánh Quân : “Sao lúc nào mày ăn ?”
Sử Đại Phát nịnh bợ : “ ăn gì? Là tình của , , là đối tượng của , là đối tượng Chu Dung Dung của , ai xúi giục, là cửa hàng của ông chủ Cố ăn , nếu chiếm … chúng cũng kiếm tiền. Tai mềm quá, nên lời cô .”
Sử Đại Phát chắp tay với Cố Kiến Quốc: “Ông chủ Cố, thực sự xin ông. Sau việc gì ông cứ , sẽ cố gắng giúp đỡ.”
“Có việc gì cần mày giúp đỡ?” Chu Khánh Quân : “Về hỏi đối tượng của mày, là ai xúi giục cô .”
“Vâng , Trưởng đồn Chu, ông về cũng hỏi cô , đồ đàn bà thối tha, chuyên gây rắc rối cho lão… cho .” Sử Đại Phát bây giờ cũng oán hận Chu Dung Dung.
“Được, ngày mai mày trả lời cho Kiến Quốc là ,” Chu Khánh Quân phẩy tay cho Sử Đại Phát ngoài, tối qua đ.á.n.h , đương nhiên cách nào bắt .
Sắp đến trưa, Cố Kiến Quốc mời Chu Khánh Quân ăn cơm, hai giao lưu tình cảm bàn rượu. Lúc về, Cố Kiến Quốc tự nhủ, Thâm Quyến, mang thêm nhiều hoa quả về, gửi cho Chu Khánh Quân.
Sử Đại Phát khỏi đồn công an về nhà, mà thẳng đến nhà Chu Dung Dung.
Chu Dung Dung sống trong một khu tập thể lớn ở ngoại ô Lật Châu, khu lớn nhưng hơn mười gia đình sinh sống. Phòng của Chu Dung Dung chỉ ba mét vuông, đặt một cái giường là còn chỗ nào nữa.
Khi Sử Đại Phát gõ cửa, cô đang ngủ trong phòng, tiếng động thì bò cửa sổ , thấy là Sử Đại Phát, liền vội vàng xuống giường mở cửa.
“Đại Phát, đến ? Mau .”
Sử Đại Phát theo cô phòng, Chu Dung Dung vui vẻ mời , nhưng còn kịp mở lời, Sử Đại Phát giáng một cái tát mặt cô .
“Nói, là ai với mày cửa hàng nhà họ Cố kiếm tiền, xúi giục mày bảo tao cướp cửa hàng của để mày kinh doanh?”