"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 125: Chịu trách nhiệm đến cùng, gặp người quen!
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:56:42
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi an ủi Giang Thanh Uyển, Tô Dục Bạch trả tiền t.h.u.ố.c men, đưa Giang Thanh Uyển đến phòng bệnh. "Hai Lừa, ? Nếu cảm thấy khỏe, sẽ đưa đến bệnh viện huyện kiểm tra ."
Hai Lừa mặt chút tái nhợt, nhưng vẫn khà khà : "Tìm cái rắc rối đó gì? là vết thương ngoài da thôi mà, , tự băng bó chút là , chú cứ nhất quyết đưa đến trạm y tế."
Tô Dục Bạch lắc đầu: "Không thể lơ là. hỏi , bác sĩ tiêm uốn ván cho , lát nữa tiêm một mũi ."
Hai Lừa thương vì chuyện nhà , nhất định chịu trách nhiệm đến cùng!
Nếu Hai Lừa, thì thương là Giang Thanh Uyển và bố .
Cũng thể sự may mắn như Hai Lừa, Tô Dục Bạch thậm chí còn dám tưởng tượng.
"Tiểu Bạch, thật sự cần..." Hai Lừa vội vàng .
Tô Dục Bạch trầm giọng : "Chuyện cứ , chỉ cần yên tâm dưỡng thương, những chuyện khác cần lo."
Rồi sang bố Hai Lừa và cô dâu tương lai thanh niên trí thức của Hai Lừa: "Chú thím, Đồng chí Chu."
Mèo Dịch Truyện
"Hai Lừa thương vì chuyện nhà cháu, gia đình cháu sẽ chịu trách nhiệm đến cùng."
"Người nhà họ Tô , chúng ý đó, cũng vết thương gì nghiêm trọng..." Bố Hai Lừa cũng là thật thà chất phác, thấy Tô Dục Bạch chạy ngược chạy xuôi, thêm nữa Hai Lừa gì đáng ngại, nên chút giận trong lòng vơi nhiều .
Tô Kiến Quốc trầm giọng : "Lão Trương, chị dâu, hai đừng từ chối nữa, đây là việc nhà chúng nên , nếu Hai Lừa tay kịp thời, còn xảy chuyện gì ."
Tần Tố Lan cũng lên tiếng khuyên nhủ, trong lòng đều vô cùng cảm kích Hai Lừa.
Huống hồ, còn vì chuyện nhà họ mà lỡ việc cưới vợ của Hai Lừa, nếu họ gì đó thì lòng thể yên ?
Tô Dục Bạch mở miệng : "Chú thím, thì chuyện cũng tại cháu, là do lúc đó cháu xử lý việc thỏa, mới gây chuyện ."
Anh kể chuyện Giang Đông Sơn và Triệu Cường, Từ Lôi cấu kết , tố cáo ở Nhà máy Thép.
Trong phòng bệnh, đều nổi giận, Lý Phú Quý nghiến răng nghiến lợi : "Hai cái đồ bạc bẽo đó, thế đây nên dễ dàng bỏ qua cho chúng."
Tô Kiến Quốc lời nào, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Sắc mặt Đồng chí Chu chút tái nhợt, cũng phần khó tin.
Cô cũng ngờ Triệu Cường và Từ Lôi thể chuyện như .
Tần Tố Lan thấy Giang Thanh Uyển một bên, vẻ mặt đầy áy náy lau nước mắt, trong lòng thở dài, nắm lấy tay Giang Thanh Uyển, nhẹ giọng an ủi: "Đừng tự trách , chuyện của con, những kẻ đáng c.h.ế.t , thật sự mất hết nhân tính ."
Đáy mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia lạnh lẽo: " bỏ qua cho chúng một , tuyệt đối sẽ mềm lòng nữa."
Không chỉ riêng nhà Giang Đông Sơn, mà còn Triệu Cường và Từ Lôi.
Chuyện ngày hôm nay, đối với mà , chính là một lời cảnh báo.
Cho đến tận chiều tối, Hai Lừa mới truyền nước xong.
Tô Dục Bạch đ.á.n.h xe lừa chờ ở bên ngoài.
Ngay lúc đó, vài của đội trị an công xã từ đầu phố về phía trạm y tế.
Người dẫn đầu thấy Tô Dục Bạch ở cửa trạm y tế, ngẩn một lát, thăm dò hỏi: "Đồng chí , chúng gặp ?"
Mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia khác lạ, Tống Khai Minh?
Nhìn cách ăn mặc của , xem thành công đội trị an , điều còn sớm hơn kiếp .
Tô Dục Bạch cố ý hạ thấp giọng một chút: "Không , là?"
Tống Khai Minh thầm lặng đ.á.n.h giá Tô Dục Bạch, và đưa tay : "Vậy lẽ nhớ nhầm , chào đồng chí, là Tống Khai Minh, đội phó đội trị an công xã."
Tô Dục Bạch : "Chào , Tô Dục Bạch, thôn Thạch Ốc."
Tống Khai Minh nhướn mày, tay vết chai, lẽ nào thật sự nhận lầm ?
"Anh chính là Tô Dục Bạch?"
Tô Dục Bạch mở miệng hỏi: "Đội trưởng Tống quen ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-125-chiu-trach-nhiem-den-cung-gap-nguoi-quen.html.]
Tống Khai Minh gật đầu: " , đội trưởng chúng nhận điện thoại từ Nhà máy Thép của các , cũng về những ân oán đây của các ."
"Vì chuyện liên quan đến việc cố ý trả thù gia đình công nhân nhà máy, Nhà máy Thép sẽ phối hợp với chúng xử lý."
"Tuy nhiên, bây giờ còn một vài điều cần hỏi những liên quan."
Tô Dục Bạch hiệu mời: "Vậy chúng trong chuyện , đúng lúc cũng một chuyện báo cáo với Đội trưởng Tống và các ."
Sau khi sắp xếp thỏa việc ở trạm y tế, liền đến công xã gọi điện cho Nhà máy Thép.
Chỉ là ngờ đến chính là Tống Khai Minh.
Trong phòng bệnh, những thu dọn xong, chuẩn về, thấy Tô Dục Bạch và mấy công an bước , đều dừng bước.
Bố Hai Lừa và Đồng chí Chu rõ ràng chút lo lắng, dù thì nhà họ cũng đ.á.n.h gãy chân Giang Tiểu Long mà.
Tuy là nguyên nhân, nhưng gặp công an , trong lòng vẫn chút sợ hãi tự nhiên.
Tô Dục Bạch lập tức nhận sự lo lắng của hai , liền bảo Tô Kiến Quốc và Tần Tố Lan cùng họ ngoài .
Còn và Lý Phú Quý thì ở trong phòng bệnh.
Vì sự việc liên quan đến Nhà máy Thép, mà thái độ bên đó kiên quyết, tối nay sẽ cử chuyên trách đến phối hợp điều tra.
Vì , thái độ của mấy công an cũng đúng mực.
Tuy là hệ thống khác , nhưng chung các quy tắc đều khác biệt là mấy.
Nhà máy Thép thể mặt bảo vệ một công nhân bình thường trong nhà máy như , e rằng phận của Tô Dục Bạch cũng đơn giản.
Hai Lừa cũng chút căng thẳng, nhưng dù cũng là trong đội dân quân, nên cũng quá mất bình tĩnh.
So sánh thì Giang Thanh Uyển bình tĩnh hơn nhiều, cô trình tự kể chuyện ngày hôm nay, kể những gì trải qua từ nhỏ đến lớn cho mấy công an .
Nghe Giang Đông Sơn và Trương Lan Cầm ba cư xử bất nhân như , mấy công an đều nhíu mày.
Đến Lý Phú Quý, còn tay mạnh mẽ hơn nhiều, trực tiếp xác định Giang Tiểu Long là kẻ đột nhập nhà dân, âm mưu g.i.ế.c , còn về việc đ.á.n.h gãy chân thì nhắc đến một lời nào.
Đôi khi cần giải thích quá nhiều, chỉ cần xác định tính chất của sự việc là .
Còn việc phán quyết thế nào, đó là chuyện của công an.
Sau khi lấy lời khai xong, Tô Dục Bạch tiễn mấy công an cửa trạm y tế.
Tống Khai Minh nhịn hỏi : "Đồng chí Tô, chúng thật sự từng gặp ?"
Lúc nãy lấy lời khai, một đ.á.n.h giá Tô Dục Bạch, càng càng thấy dáng giống hệt đêm hôm đó.
chút khác biệt, giọng giống, khí chất cũng khác.
Tô Dục Bạch cố ý chần chừ : "Vừa đại đội trưởng chúng từng việc ở công xã, chắc là đây gặp phố ?"
"Đội trưởng Tống, muộn thế các chắc ăn cơm ? Hay là chúng đến căng tin nhà khách ăn chút gì nhé?"
Thấy Tô Dục Bạch cố ý , Tống Khai Minh lắc đầu khẩy: "Có lẽ ."
"Thôi , cơm thì ăn nữa, các về . Tuy nhiên, hai liên quan tạm thời đừng rời khỏi công xã, nếu cần, vẫn phối hợp điều tra."
Có lẽ thật sự chỉ là dáng khá giống thôi, trong ấn tượng của , khí thế hùng hồn, trong giọng luôn toát lên sự sắc bén và bá đạo thể nghi ngờ.
Gây cho áp lực lớn.
Còn mắt , phần khôn khéo quá.
Đưa mắt Tống Khai Minh và những khác rời , khóe miệng Tô Dục Bạch nhếch lên, dễ dàng để nhận như , còn mà tiếp tục 'lăn lộn' nữa?
Thân phận vẫn còn chỗ dùng, bây giờ là thời điểm thích hợp để lộ diện.
Tần Tố Lan đến, lo lắng : "Cậu con trai út, giọng con thế? Có cần lấy cho con chút t.h.u.ố.c ?"
Tô Dục Bạch dở dở : "Con , lẽ là nóng trong thôi ạ. Trời cũng tối , chúng về thôi."