Vốn dĩ bọn họ ở khu thanh niên trí thức   cô lập, lúc  còn từng đánh  với thanh niên trí thức, lúc   ở ký túc xá, cuộc sống của Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương đặc biệt thảm.
Lương thực  đủ, thèm ăn  trộm lương thực tinh và thịt của   ăn,  phát hiện  đánh  thảm.
Ngay khi bọn họ sắp nổi điên, đại đội Bản Kiều mở săn thú quy mô lớn cuối cùng  tết.
Sản vật ở Đông Bắc phong phú, đại đội Bản Kiều ở gần núi sâu, mỗi năm ít nhất sẽ tiến hành hai  săn thú quy mô lớn, một   khi thu hoạch vụ thu, bổ sung chút thịt cho    sức thu hoạch vụ thu.
Một  khác là  mùa đông,  xưng là săn thú mùa đông,  khi săn mùa đông xong thì   sẽ ở nhà  mèo ngủ đông.
Loại săn thú quy mô lớn  triệu tập một  tổ đội thanh niên trai tráng trong thôn  núi, dù  núi sâu nguy hiểm, thông thường một hai   dám  , nhưng mà nhiều  thì sẽ an  hơn nhiều.
Kiếp  Mạnh Phất Yên từng thấy, cô vẫn luôn đợi cơ hội  tới, cuối cùng cũng đợi .
Khu thanh niên trí thức cũng   tham gia,  một  thanh niên trai tráng  kinh nghiệm  săn sẽ tạo thành đội chủ lực,  nhiều phụ nữ trẻ em sẽ  theo  đội ngũ.
Dù  cơ hội khó  ,   đều  tìm  vật tư cuối cùng  khi mùa đông tới.
Niên đại  chính là như ,  thể tìm  một chút thì tìm  một chút, bên ngoài gần như   rau dại nấm gì,  sớm  những  phụ nữ chăm chỉ đào hết sạch.
 mà  theo đám   đến chỗ sâu hơn chút,  lẽ vẫn  thể tìm  đồ.
Thời gian  săn từ trưa hôm đó, vẫn luôn liên tục đến sáng hôm .
Ngày  Cố Đình Chi tới  tiên,  cũng  tham gia buổi  săn  .
Thời gian là định   tiên, cho nên Phó Triều Sinh và Từ Cạnh  chuẩn  dụng cụ , đợi đại đội tập hợp xong, còn phát vũ khí cho đại đội.
Là s.ú.n.g đất, lực sát thương  đủ, nhưng tác dụng  săn vẫn  lớn.
Cố Đình Chi  phân tới nơi , lúc   nghỉ phép trở về, chỉ cần kịp thời gian săn thú quy mô lớn, thì nhất định sẽ tham gia,  nào cũng là chủ lực.
Người trong thôn   rõ bản lĩnh của , cho nên s.ú.n.g đương nhiên sẽ  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-98.html.]
Phó Triều Sinh và Từ Cạnh thì  Cố Đình Chi ở đây, cũng mỗi   phân một cái, hai   s.ú.n.g trong tay, còn cảm thấy hiếm lạ.
Bọn họ từng dùng đồ chính quy, thứ trong tay rõ ràng thô ráp hơn nhiều, nhưng  còn hơn .
Có tổng cộng năm khẩu, hai khẩu khác phân cho hai  săn giỏi khác trong đội.
Đội ngũ tập kết xong, phân thành tổ nhỏ  núi.
Ngày  vô cùng náo nhiệt, nam nữ già trẻ gần như đều tham dự hết, bởi vì liên tục suốt đêm, cho nên   sẽ suốt đêm  ngủ, thậm chí đều  trở về nhà.
Phụ nữ trẻ em thậm chí canh giữ ở bên ngoài  núi, đợi đội ngũ  săn trở về.
DTV
Đội ngũ xuất phát, Mạnh Phất Yên cũng cầm sọt theo , Cố Đình Chi  thấy cô,   mấy chị em Ngô gia  chằm chằm Mạnh Phất Yên cách  xa, nhíu mày :
"Đừng   sâu trong núi, cũng đừng rời khỏi đám , mấy chị em  đang  chằm chằm em!"
Mạnh Phất Yên liếc ,  chút để ý : "Nhìn chằm chằm thì  chằm chằm ! Nơi  là ở nông thôn, bọn họ tứ cố vô , cũng   bản lĩnh  gì em!"
Cố Đình Chi  lo lắng:
"Không giống , lúc  trong mắt những     sát khí, mà hiện giờ, ánh mắt bọn họ  em ước gì  thể ăn em. Yên Yên, tính mạng của  quan trọng nhất,  sẽ nghĩ cách lừa bọn họ , em đừng tiếp xúc với bọn họ quá nhiều, tránh cho gặp xui xẻo!"
Mạnh Phất Yên   mấy giây,  :
"Em  , em sẽ cẩn thận,  nhanh  săn ! Nhất định  kiếm  nhiều con mồi nhé, như  em mới  thịt ăn."
Cố Đình Chi xoa đầu cô: "Nghe lời thì , chăm sóc bản  thật , ở bên ngoài chơi một lát là , đợi  trở về."
"Vâng!" Mạnh Phất Yên ngửa đầu,  đến vô cùng ngoan ngoãn.
Đáng tiếc Cố Đình Chi  mới xoay  rời , biểu cảm  mặt cô  đổi.
Nhìn chị em Ngô gia và Viên Nghị cách đó  xa, khóe miệng cô  nhếch lên.