"Mỗi  còn  mặt mũi tới ghen tị ? Ông ngoại  là xưởng trưởng của xưởng máy móc,   là   công trạng ngoại hối  đầu ở thành phố Thường Ninh, nhà các  là cái thá gì? Có thể so  ?"
"Là      hổ và  cha vô dụng của  biến  thành con riêng,   hận bọn họ  chạy tới hận , ha ha! Không hổ là con của hai  ,    hổ như !"
Mạnh Phất Yên  đủ lời tàn nhẫn, khiến Ngô Thừa Nghiệp tức tới mức cả  run rẩy, đôi mắt sắp lồi , gương mặt đều tức tím.
Mạnh Phất Yên thưởng thức một lát, tay đ.ấ.m chân đá   một lát, đánh Ngô Thừa Nghiệp   bất cứ lực đánh trả gì.
"Cút! Loại  thể lộ  ánh sáng,  liếc mắt  nhiều một cái đều cảm thấy ghê tởm. Sau  gặp Mạnh Phất Yên , nhớ rõ  đường vòng, nếu   gặp  một  đánh  một ."
Mạnh Phất Yên ấn cánh tay  trật của   về vị trí cũ,  nhấc chân đá văng   , mới bảo   rời .
Lúc  cả  Ngô Thừa Nghiệp đều đau, tức tới mức sắp nổ mạnh, nhưng mà đánh   đánh , chỉ  thể khập khiễng rời  .
"Mày cứ đợi đó cho tao!"
Nói lời tàn nhẫn xong   rời .
Mạnh Phất Yên  bộ đuổi theo hai bước: "Còn dám  mấy lời hung ác ư?  thấy   c.h.ế.t !"
Ngô Thừa Nghiệp sợ tới mức lập tức chạy mất, động tác còn nhanh hơn thỏ.
Mạnh Phất Yên bĩu môi, đồ vô dụng.
Lần  hẳn là kích thích đủ,  ánh mắt oán hận của Ngô Thừa Nghiệp  cô, Mạnh Phất Yên cảm thấy  lẽ đủ .
Muốn  lúc  Ngô Thừa Nghiệp đối với cô chỉ   chút sát tâm nhưng càng nhiều chỉ là ghen tị  trả thù mà , như  lúc  loại sát tâm  đạt tới đỉnh.
Chỉ cần cho   cơ hội,   chắc chắn sẽ hại c.h.ế.t cô,  là...
Sống  bằng chết!
Dám  tay thì , buổi săn mùa đông sắp tới, đến lúc đó cơ hội sẽ tới.
Mạnh Phất Yên xách sọt   trong núi,  bộ một vòng trong núi xong, kiếm trở về mấy chục cân hạt dẻ, một túi nấm to và mộc nhĩ, còn  hai con thỏ hoang.
Đợi trở  vẫn dùng hai lạng rưỡi thịt heo nhờ Chu Hồng  xử lý,  về nhà nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-94.html.]
Nhìn nhiều đồ như , ánh mắt của Chu Hồng  cô đều trở nên khác biệt:
"Cô... Tìm  nhiều nấm ở  thế? Nấm  núi đều tràn lan như  ư?"
Mạnh Phất Yên  nhếch miệng:
"Bên ngoài chắc chắn  ,   núi sâu một chút, vận may  vẫn  thể kiếm .  từng  huấn luyện đặc biệt, cô đừng học theo  nhé."
Chu Hồng xua tay:
"  ngốc,   yêu tính mạng,  túi  cũng , nhưng mà nơi nguy hiểm  tuyệt đối  . Được , những thứ  giao cho , cô trở về nghỉ ngơi , xử lý sạch sẽ  sẽ đưa cho cô."
Lại  hai lạng rưỡi thịt heo, Chu Hồng  vui, cô  thật sự hi vọng Mạnh Phất Yên  thể kiếm  nhiều đồ trở về, như  cô   thể kiếm  nhiều thịt hơn.
Đây  là  thứ hai, nhiều đồ chuyển đến nhà Chu Hồng như , đương nhiên là  xung quanh thấy .
Mọi  bắt đầu ý thức , tiếp xúc với Mạnh Phất Yên là  thể  thứ .
Vì thế mỗi  đều nổi lên tâm tư.
Mạnh Phất Yên  trở về, Ngô Tư Vũ và Viên Nghị  nổi giận đùng đùng tới đây.
Đôi mắt của Ngô Tư Vũ đỏ bừng, trong mắt là ấm ức và phẫn nộ: "Em gái,  em  thể nhẫn tâm như ? Cho dù thế nào bọn chị cũng là... A..."
Bốp!
Cô  còn   xong, Mạnh Phất Yên  xông lên tát cô  một cái:
DTV
"Đã  với cô bao nhiêu ?    quan hệ gì với đám   thể để lộ  ánh sáng như mấy , đừng tới bám quan hệ, cô  nhớ lâu đúng ?"
Ngô Tư Vũ  tát một cái, cả  lảo đảo té ngã về , cũng may Viên Nghị tiến lên đỡ cô  mới  để cô  càng thêm chật vật.
Cô   dám tin tưởng  Mạnh Phất Yên, thật sự là do Mạnh Phất Yên  đổi quá nhiều,    còn dáng vẻ như trong trí nhớ.
Trước đây tuy Mạnh Phất Yên cũng sẽ ầm ĩ gây chuyện, nhưng  bạo lực như , phần lớn tình huống bên bọn họ chỉ cần  lý  chứng cô cũng chỉ  thể nghẹn khuất chịu đựng.
Cô lợi hại tới mấy cũng   khả năng  nào cũng  thể cãi thắng cả nhà bọn họ.