Chút việc nhỏ   phiền gì,  chút sức lực mà thôi, ông  đặc biệt vui vẻ chải quét cảm giác tồn tại  mặt Mạnh Phất Yên.
Nếu  thể  mấy lời   mặt Cố Đình Chi,   chừng đại đội bọn họ còn  càng nhiều thứ  hơn?
Có  giúp đỡ, đồ vật hết một chuyến là kéo về, Mạnh Phất Yên chuyển hết đồ đến sân , sắp xếp  một lát, để một phần dự phòng bên ngoài, dư  cho  hầm, một phần khác cho   gian.
Lúc   sắp giữa trưa, cô nấu ít cơm, xào hai món ăn  cầm bao tải  cửa.
Đến hợp tác xã mua bán, mua mấy bình ướp dưa chua,  đó cô đến trường học đón em trai trở về.
Hai chị em về đến nhà, phát hiện lúc  ba chị em Ngô gia mới trở về, bọn họ  mua quá nhiều cải thảo, nhưng mua  ít khoai lang đỏ.
Đầu óc còn tính  tệ,  kế tiếp   trong nhà chi viện, lương thực  đủ, cho nên tích trữ nhiều lương thực một chút.
Mạnh Phất Yên , cải thảo ở cửa chỉ  mười mấy cái,  đến năm mươi cân, củ cải càng ít hơn, chỉ  25 cân, khoai tây thì nhiều hơn chút, nhưng mà  chỉ  50 cân, khoai lang đỏ thì hơn một bao tải chút.
Hơn nữa mùa đông  dài,  5 tháng, chút đồ vật  nếu  thêm gạo và bột mì, căn bản  đủ ăn.
Mạnh Phất Yên  đống vật tư một lát,   mấy gian phòng đang xây dựng, khóe miệng  nhếch lên, yên tĩnh đợi đến khi tình thế bùng nổ.
Vẻ mặt Ngô Mỹ Hương đau khổ  đống khoai lang đỏ:
"Em  thích ăn khoai lang đỏ, thứ  chỉ  nghèo mới ăn, em  thích ăn chút nào."
Gương mặt Ngô Thừa Nghiệp âm trầm  mấy thứ  mắt, tức giận :
DTV
"Chị, rõ ràng bên đó cũng  thể mua  lương thực tinh, vì  chị  mua chút nào,  mua mấy thứ ? Ai thích ăn mấy thứ  chứ?"
Ngô Tư Vũ tức giận :
"Em cho rằng chị   mua lương thực tinh ?  mà trong tay chúng   nhiều tiền như  ? Chỉ riêng đống   tốn mười mấy tệ, chúng  còn  mua áo bông qua mùa đông, còn  nhà mới xây xong cũng cần tiền, trong tay chúng  chỉ còn trăm tệ, đủ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-91.html.]
Trên đường tới còn tiêu một ít,  mắt  tiền  là  bộ tiền bạc của  , mười mấy tệ lẻ  cầm  mua vật tư.
Thực  nếu là  thường, trong tay  thể  trăm tệ   ít, cho dù bốn  chia đều, mỗi  cũng  25 tệ,  thể dùng lúc khẩn cấp.
Khó là khó trong tay bọn họ   chút vật tư, nếu vật tư sinh hoạt  thành vấn đề,   tiền   thể qua mùa đông.
Viên Nghị kéo tay áo Ngô Thừa Nghiệp, trấn an:
"Em bớt tranh cãi , chị gái em cũng  dễ dàng, chúng  tới vội vàng,     nhiều tiền lắm, chỉ  thể tiếp kiệm. Hiện giờ thời tiết còn    lạnh xuống,  núi còn  thể tìm  đồ ăn, chúng  chăm chỉ chút, còn  thể bổ sung ít đồ ăn."
"Mỗi  Mạnh Phất Yên lên núi trở về đều  thu hoạch phong phú,  lẽ chúng   thể,  đến mức còn  bằng một cô gái như cô  ."
Nhắc tới Mạnh Phất Yên, tức giận trong lòng Ngô Thừa Nghiệp  dâng trào  nữa.
Anh   trong tay Mạnh Phất Yên  đủ thứ, ngay cả lương thực cũng nhiều hơn bọn họ.
Đôi mắt âm u, Ngô Thừa Nghiệp   nhiều lời, xoay   cửa: "Mọi  mau nấu cơm , em   ngoài một lát."
Bên Mạnh Phất Yên nhanh chóng ăn cơm trưa xong, bảo em trai  tìm đồng bọn nhỏ, bảo  bé  cùng với mấy đứa bé trong đại đội đến trường, hôm nay cô  đưa  bé .
Ngô Tư Vũ, Ngô Mỹ Hương còn  Viên Nghị ở nhà, bọn họ đang nấu cơm, còn một lúc nữa mới nấu xong.
Ngô Thừa Nghiệp thì  cửa,  về phía  núi.
Mạnh Phất Yên quyết định mau chóng  cửa, cô  Ngô Thừa Nghiệp hận c.h.ế.t cô,  chuyện ác từ gan sinh , chắc chắn sẽ  gì đó, cho nên cô   thêm chút lửa.
Ngược kẻ địch, cô    mệt. ...
Mạnh Phất Yên cầm sọt và một ít dụng cụ  cửa, cố ý để Ngô Thừa Nghiệp  thấy, chắc chắn   chú ý tới lúc  mới đến  núi.
Trong lòng Ngô Thừa Nghiệp  hận Mạnh Phất Yên, vẫn luôn  thu thập cô.
Hiện giờ  thấy cô một  đến  núi, đang lửa giận đầy  cuối cùng cũng tìm  chỗ phát tiết.