Đôi mắt của Chu Hồng sáng lên: "Không thành vấn đề, cứ giao cho ."
Cô    nhiều sức lực, thứ như củi lửa  núi  nhiều, tốn chút thời gian là  thể  .
Nếu  thể đổi với cô ít thịt  là tiền, cô  vô cùng vui!
Tiễn Chu Hồng , Mạnh Phất Yên thu dọn nhà mới một lát, đặt nấm mộc nhĩ  rửa sạch sẽ tới sân  phơi, còn  gà rừng, thỏ vẫn luôn  ăn lúc , mấy thứ  đều để ở hành lang sân  hong gió.
Phòng ở lúc    sân , mấy thứ   dám lấy , đều là ướp muối, lúc  tiện hơn nhiều.
Còn cá dư , cũng đều lấy  hong gió.
Mới chuẩn  mấy thứ  xong, thì   tới gọi, đại đội chia cải thảo, bảo tất cả   cầm sọt tập hợp ở quảng trường.
Năm nay thu hoạch thu tương đối nhiều, cũng đủ cho   chia,   công điểm  thể bỏ tiền mua.
Tốc độ của Chu Hồng  nhanh, gọi   mới , cô  lập tức cầm sọt và đòn gánh  tới  mặt Mạnh Phất Yên:
"Cô nhanh cầm đồ qua , cải thảo ở nơi   quan trọng, nơi  trời giá rét, mùa đông chỉ  cải thảo củ cải  thể ăn, nhanh  nhận một ít trở về để trong hầm, còn  thể ướp thành dưa chua, hầm xương to đặc biệt thơm."
Tuy Mạnh Phất Yên là  phương nam, nhưng dù   kinh nghiệm đời , đương nhiên  tầm quan trọng của cải thảo đối với mùa đông Đông Bắc.
Vì thế cô cầm bao tải dây thừng  qua, cô   đòn gánh, nên đẩy xe đạp .
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh là  thủ đô, mùa đông cũng là phần lớn ăn cải thảo, cho nên  cần dặn dò, cầm công cụ  .
Động tác của   đều  nhanh chóng, chỉ  ba chị em Ngô gia và Viên Nghị  chút  để bụng.
"Cải thảo  gì  chứ? Còn  bỏ tiền mua, em  thích ăn." Ngô Mỹ Hương là  lẩm bẩm đầu tiên.
DTV
Ngô Thừa Nghiệp cũng  ý tưởng như : "Em cũng   ăn cái đó, tiền của chúng   nhiều, giữ  mua thịt thì hơn, thứ như cải thảo ăn  ngon chút nào."
Viên Nghị nhíu mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-90.html.]
"Anh thấy mấy bọn họ đều  tích cực, hẳn là  quan trọng. Mùa đông ở nơi   lạnh, thật sự   rau dưa gì, cải thảo  thể để  lâu."
Nhà bác cả   ở phương bắc, trong ấn tượng mùa đông nhà bác cả thường xuyên ăn cải thảo, nhưng mà    lớn lên ở nhà bác cả, cho nên  cảm thụ  sâu sắc.
Ngô Tư Vũ trầm tư một lát, mới :
"Tiền trong tay chúng  thật sự  nhiều lắm, nhưng mà nếu   đều mua, chúng  cũng nên mua một ít,  vặn cùng xem   mua bao nhiêu."
Mấy  gật đầu, cũng cầm sọt  theo  .
Lúc   quảng trường rộng  chen đầy, cải thảo là rau thường ăn nhất mùa đông , cần tích trữ cho cả mùa đông.
Niên đại hiện giờ dân cư nhiều, cho nên  nhiều  đều cầm bao tải, đòn gánh, còn  đẩy xe đẩy tay, xe cút kít tới.
Đám thanh niên trí thức đều xếp hàng cùng , Mạnh Phất Yên  phía  Chu Hồng, phía  hai bọn họ là Từ Cạnh và Phó Triều Sinh.
Mạnh Phất Yên đang tính toán mua bao nhiêu thì , trong  gian của cô  trồng cải thảo, nhưng  tích trữ hàng, chẳng qua  nhiều lắm.
Thứ  cho dù là niên đại , cũng  khan hiếm, càng  đáng giá tiền, cho nên  cần tích trữ quá nhiều.
Chu Hồng mua tương đối nhiều, một  lấy sáu trăm cân, hai sọt to đều tràn đầy, chất cao mới miễn cưỡng chứa , cuối cùng Mạnh Phất Yên quyết định ba trăm cân.
Cô   công điểm, chỉ  thể lấy tiền mua.
Hai xu nửa cân, ba trăm cân tốn 12 tệ, ngoài  còn  ít củ cải, khoai tây, khoai lang đỏ, là cùng chia luôn.
Khoai lang đỏ là lương thực, mua bên ngoài đều cần phiếu gạo, nhưng mà đại đội trưởng  đặc biệt cần phiếu gạo, phiếu gì cũng .
Cuối cùng Mạnh Phất Yên đưa hai phiếu gạo ba thước, phiêu đường một cân, một phiếu công nghiệp, lấy giá ba xu nửa cân, mua 250 cân khoai lang đỏ.
Thứ  mua về  thể  khoai lang đỏ khô  là sợi khoai lang đỏ, còn  thể  thành bột khoai lang đỏ.
Nhiều đồ như   một chuyến chắc chắn  hết, đều  cần Mạnh Phất Yên phát sầu, đại đội trưởng  gọi con trai út tới đẩy xe đẩy tay.
Ông  chính là  đại đội bọn họ  nhanh sẽ  điện thoại, Cố Đình Chi đặc biệt dặn dò chăm sóc cô, đương nhiên là ông   chăm sóc thật !