Tới nhiều ngày như , điện báo và thư đều gửi về nhà, đương nhiên bọn họ cũng nhận  thư từ nhà gửi,     rõ tình hình ở nhà.
Trong nhà  còn gì cả, ngay cả nhà ông bà ngoại, ông bà nội đều  trộm, bác cả  tiền nhất  trộm sạch gia sản, ngay cả nhà  cũng  trộm, bọn họ  còn gì.
Lâu như  trong nhà  gửi đồ tới, mùa đông  bọn họ sống kiểu gì?
Viên gia cũng rơi đài, bọn họ đều thảm như , nhưng mà Mạnh Phất Yên vẫn sống  .
Vì ?
Vì  cho dù bọn họ  gì, Mạnh Phất Yên đều  thể sống  như ?
Rõ ràng   c.h.ế.t   ai che chở, nhưng cô vẫn sống y như đại tiểu thư, rõ ràng đáng thương đến cực hạn  bọn họ khiến  xuống nông thôn, nhưng ngay  đó bản  bọn họ lập tức xui xẻo.
Vì ?
Rốt cuộc là vì ?
Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương điên cuồng hò hét trong lòng, lúc  ước gì  thể xông lên chiếm hết đồ của Mạnh Phất Yên  của riêng, nhưng mà bọn họ  như   .
Ngô Tư Vũ hít sâu một , chuẩn  xây dựng tâm lý một lúc lâu, mới kìm nén  cục tức ,  mặt là nụ  còn khó coi hơn , chuẩn  ỷ   phận chị gái lấy ít đồ từ chỗ Mạnh Phất Yên.
Kết quả cô  mới   biểu cảm  mở miệng, Mạnh Phất Yên ở phía đối diện .
"Nhìn cái gì mà ? Chưa từng thấy qua mấy thứ  ? Không  lúc   kiêu ngạo ư? Từng  giương nanh múa vuốt  là thiên kim của phó xưởng trưởng, thế nào? Nhà các   gửi đồ mùa đông ư?"
Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương tức tới mức mặt đỏ bừng,   chuyện.
Mạnh Phất Yên cố ý đánh giá bọn họ từ  xuống  một lượt,  trào phúng:
"Chậc chậc chậc!  còn tưởng bọn họ thương mấy  cỡ nào, hiện giờ xem  chỉ như  mà thôi! Không  cha  mấy    bản lĩnh ư? Không  bản lĩnh thì thành thật ở  nông thôn,  cần  chạy tới thành phố giả   thành phố, lúc  thì  , đánh về nguyên hình  đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-84.html.]
"Sau   , vẫn nên ngoan ngoãn  tiểu thôn cô của mấy  , thành thật  ruộng, đừng cả ngày  mộng tưởng hão huyền, cũng  sợ   chê !"
"Cô..." Ngô Mỹ Hương  tức , cô  vốn còn nhỏ tuổi, hơn nữa nhiều ngày chịu ấm ức như ,  sớm sắp  chịu .
Hiện giờ  Mạnh Phất Yên  nhạo như , lập tức chảy nước mắt.
"Cô cái gì mà cô? Không    mặt , quả thực là đen đủi, nhanh cút !"
Gương mặt Ngô Tư Vũ âm trầm: "Em gái, em nhất định  quá mức như  ? Dù  chúng  cũng là chị em..."
"Câm miệng!" Mạnh Phất Yên mắng: "Đồ    hổ, ai là chị em với cô? Cô như thế nào tự cô   ư? Loại   thể để lộ  ánh sáng như các   xứng so với ,  liếc mắt  mấy  một cái đều cảm thấy ghê tởm, nhanh cút , nếu  đừng trách  tiếp tục đánh các ."
Gương mặt Ngô Tư Vũ lập tức vặn vẹo, đôi mắt âm trầm như rắn độc,  thể bò  cắn Mạnh Phất Yên một cái bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy Ngô Tư Vũ như , Mạnh Phất Yên  vui vẻ.
Cô  Ngô Tư Vũ sắp  chịu ,  chịu  mới ,  chịu  dễ xúc động, càng xúc động càng dễ  đường vòng,  đường vòng thì càng dễ thu thập.
"Còn  cút?" Mạnh Phất Yên tức giận  dậy, giống như sẽ xông lên đánh bọn họ bất cứ lúc nào.
Ngô Tư Vũ  chằm chằm Mạnh Phất Yên một lát,  mỉa một tiếng,  đó kéo Ngô Mỹ Hương xoay  rời .
Nhìn bóng dáng Ngô Tư Vũ rời , Mạnh Phất Yên cảm thấy mấy ngày  cô kích thích hẳn là  hiệu quả, sắp nổi điên, thu thập bọn họ thì sẽ an tâm qua mùa đông.
Từ Cạnh ở bên cạnh   bộ hành trình, đợi  rời ,   mới   với Mạnh Phất Yên:
"Cô cố ý kích thích bọn họ ư?"
Mạnh Phất Yên  mỉa một tiếng,  thèm để ý :
DTV
"Cái gì mà cố ý? Chúng  vốn  hợp, chỉ dựa  chuyện  đây của  và bọn họ, thái độ như  mới là bình thường đúng , chẳng lẽ   đối xử với bọn họ như chị em?"