Cố Đình Chi bảo thợ thủ công bắt đầu  việc, Mạnh Phất Yên  nấu cơm.
"Giữa trưa  ăn gì? Để em nấu."
Bệ bếp nhà mới   thể sử dụng, Mạnh Phất Yên chuẩn  hôm nay nấu cơm ở nhà mới.
Cô  pha  cho Cố Đình Chi,   nhanh như   đưa nguyên liệu tới cho cô, đương nhiên là  cảm ơn  .
Lá  là cô gieo trồng trong  gian, vị sẽ  hơn lá  bên ngoài  nhiều, hơn nữa thêm chút nước linh tuyền pha loãng, vị nước  càng  hơn.
Còn  thể mỹ dung dưỡng nhan, cường  kiện thể.
Loại  khi còn trẻ ở bộ đội từng  nhiệm vụ nguy hiểm, còn chịu trọng thương như Cố Đình Chi, trong cơ thể đều  vết thương ngầm, khi còn trẻ còn đỡ, một khi lớn tuổi ốm đau sẽ tới.
Đời  Cố Đình Chi luôn  việc chăm chỉ,   lớn tuổi cơ thể   lắm, đời  cô điều dưỡng cho  ,     sẽ sống lâu trăm tuổi  ?
Mạnh Phất Yên đưa  cho Cố Đình Chi: "Anh Cố, uống  !"
Niên đại    chén  tinh xảo, đều là dùng ca tráng men uống nước, Mạnh Phất Yên dùng cũng là ca tráng men.
Cố Đình Chi liếc mắt  một cái, nước  màu xanh nhạt, phối với ca tráng men thật sự  thể xưng là văn nhã, nhưng hương   nồng đậm.
Anh  chút bất ngờ, nhận lấy nếm thử một ngụm, vị ngon  ngoài dự đoán!
Vẻ mặt Mạnh Phất Yên chờ mong  : "Thế nào? Có  uống  ngon  ?"
Cố Đình Chi lộ  tươi , gật đầu: "Ừm! Vị  ngon, lá   và nước , đều khác biệt!"
Mạnh Phất Yên: "..."
Không  chứ, miệng của đại lão lợi hại như  ?
Không  từ nhỏ  lớn lên ở nông thôn ư?
Làm thế nào uống    và nước khác biệt?
Mạnh Phất Yên kìm nén nghi ngờ trong lòng, nâng cao cằm,  chút đắc ý : "Đương nhiên, đây là em tự tay pha, lá  là em tự tay  mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-78.html.]
Cố Đình Chi ngây ngốc: "Em  xào  ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Biết ạ!"
Cố Đình Chi nhíu mày,    nhớ rõ cô nhóc   xào ?
"Giữa trưa  ăn gì ạ?" Mạnh Phất Yên hỏi.
Cố Đình Chi  miệt mài theo đuổi, chỉ : "Làm hai món cơm nhà là ,  cần khách sáo, Từ Cạnh và Triều Sinh   thế?"
"Bọn họ lên núi, giữa trưa  chắc  về."
Mạnh Phất Yên  nguyên liệu nấu ăn,  bóc vỏ tôm lát nữa xào, Cố Đình Chi uống  xong thì vươn tay giúp đỡ.
Mạnh Phất Yên đưa rau cho : "Cho , rửa sạch là ."
Cố Đình Chi  cô nấu cơm  nhanh nhẹn,  chút kỳ lạ : "Yên Yên,  đây em ở nhà thường xuyên nấu ăn ? Anh thấy em khá quen thuộc, dường như là thường xuyên ."
Mạnh Phất Yên chuẩn  nguyên liệu nấu ăn, trả lời:
"Không ! Tuy em  đến mức mười ngón  dính nước xuân, nhưng thật sự  từng  quá nhiều việc nhà. Chẳng qua ông bà ngoại đều là bộ đội chuyển nghề, quản lý em tương đối nghiêm khắc, tuy con gái  yêu chiều, nhưng nên  thì vẫn  , ít nhất   năng lực chăm sóc bản ."
"Những việc như giặt quần áo em đều  , bà ngoại và  còn đặc biệt huấn luyện em tay nghề nấu ăn,   thể   nhưng  thể  , đây là kỹ năng sinh tồn cơ bản nhất, bao gồm sinh tồn dã ngoại. Những việc như  săn, với điều kiện gia đình em căn bản  cần em  săn duy trì cuộc sống, nhưng vẫn sẽ !"
Cố Đình Chi gật đầu: "Vậy   thì ? Mẹ kế em  cửa, dẫn theo mấy đứa con, bọn họ  bắt nạt em  ? Lúc    em nấu cơm ?"
Mạnh Phất Yên  :
"Không ,  đây khi  và ông bà ngoại còn sống, em còn  thường xuyên luyện tập tay nghề,  khi  kế  cửa, em    mấy việc ."
"Trừ phi là  ở bên ngoài mua  đồ ăn ngon trở về  cho  và em trai ăn, dư  còn lâu em mới , đều là bọn họ tự  nấu, hơn nữa nấu  ăn  em còn  thể phát cáu!"
DTV
"Em mới là con gái của Mạnh gia, dựa  cái gì để đám  ăn nhờ ở đậu bắt nạt?"
Nhìn gương mặt tươi  tràn ngập đắc ý của cô, Cố Đình Chi cảm thấy đáng yêu  mạng,  vươn tay xoa gương mặt trắng nõn , nhưng nhịn xuống   tay.
"Nói  đúng, đó là nhà em,   đạo lý để  khác bắt nạt."
Mạnh Phất Yên chớp mắt,  Cố Đình Chi  mặt, bỗng nhiên cảm thấy   biểu hiện quá mạnh  ?