Một căn nhà riêng, nhà ngói ba gian, một gian phòng bếp riêng.
Rộng rãi!
Vào sân, Cố Đình Chi giao chìa khóa cho Từ Cạnh: "Đi mở cửa, hai đến phòng khách ."
Cố Đình Chi đến phòng bếp một chuyến.
Từ Cạnh mở cửa nhà chính , ba gian phòng, nền xi măng, phòng khách đặt sô pha bằng gỗ, bàn đặt một ấm .
Hoàn cảnh so với biệt thự của Mạnh gia, nhưng nơi là huyện thành nhỏ, tệ lắm .
Từ Cạnh lập tức : "Không tệ !"
Từ Cạnh xem, cách trang trí trong phòng khá , bên phòng ngủ, bên trái phòng việc, nên đều .
Hai mới xuống, Cố Đình Chi trở : "Giữa trưa ăn gì?"
Từ Cạnh : "Không là thứ ? Ở ?"
"Phòng bếp, tự xem ."
Từ Cạnh lập tức đến phòng bếp.
Mạnh Phất Yên cũng theo, còn tới cửa phòng bếp, thì Từ Cạnh kêu sợ hãi.
"A!"
Cố Đình Chi tức giận : "Kêu cái gì? Nhỏ giọng chút!"
Từ Cạnh lập tức che miệng, vẫn khống chế vui sướng mặt: "Ôi trời ơi, lão đại phát tài ư?"
Mạnh Phất Yên cũng qua một lát, trong phòng mấy cái chậu, đều là thịt.
Thịt mông, 1. 5 cân.
Ba chỉ, chừng 2. 5 đến 3 cân.
Xương heo, 2. 5 cân.
Lá mỡ heo, 2. 5 cân.
Còn hai cái móng heo.
Ở niên đại , mấy thứ đủ kinh , nhưng mà còn thịt bắp bò, chừng 1. 5 cân, thịt dê 1 cân, sườn dê 2. 5 đến 3 cân.
Hai con cá to khác mấy, đều 3. 5 đến 4 cân, hai con gà, một con ngỗng g.i.ế.c sẵn, đó còn hai cái sọt tre nhỏ, một cái bên trong là trứng gà, một cái bên trong là trứng vịt.
DTV
Có mấy thứ phụ trợ, sọt rau dưa và một túi gia vị ở bên cạnh còn bắt mắt nữa.
Mạnh Phất Yên đều sợ ngây !
Đại lão giàu như ư?
Cố Đình Chi thấy cô ngây ngốc, khóe mắt tràn ngập ý : "Giữa trưa ăn gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-69.html.]
Lúc Mạnh Phất Yên nên gì, cô nhớ rõ đời tuy đại lão cũng giàu , nhưng còn lâu mới giàu như bây giờ!
Cô cảm thấy thất bại đồ ăn đưa tới, đại lão đều giàu như thế, cô tặng chút đồ ăn ngon, còn thể trúng ư?
Ôm đùi cần đổi sách lược ?
Haizz!
Xã giao đúng là khó mà!
Nhìn đôi mắt chút thất bại của cô, Cố Đình Chi nghĩ một lát là hiểu rõ.
"Tay nghề của chẳng , cơ bản chỉ thể nấu chín đồ ăn mà thôi, ngày đó ở nhà em ăn tay nghề của em, nhiều đầu bếp đều kém xa, bình thường ăn đồ ăn ngon như ."
Tự tin của Mạnh Phất Yên lập tức trở về.
Đời khả năng chút đổi, đại lão càng giàu hơn kiếp , cũng càng khó công lược hơn kiếp .
mà đại lão cũng lợi hại hơn kiếp .
Không , cô thấy con đường tặng đồ ăn , đồng bọn hợp tác mà, còn thể bày giá trị khác.
Mạnh Phất Yên nở nụ nữa:
"Trước đây em từng ăn nhiều đồ ăn ngon, bà từng ăn ở tiệm cơm cỡ lớn trong nước, thỉnh thoảng sẽ nghiên cứu đồ ăn, em đều theo học tập, Cố ăn món gì? Em sẽ nấu cho ăn."
Chậc chậc!
là ngoan mà!
Khóe mắt đuôi lông mày của Cố Đình Chi đều là ý : "Em xem , nhóm lửa cho em."
Nói xong thì liếc mắt Từ Cạnh một cái: "Đến trong sân chẻ củi , ăn cơm xong cho một ít mang về."
Từ Cạnh lập tức chạy tới trong sân: "Không thành vấn đề."
Mạnh Phất Yên những đồ ăn đó, suy nghĩ xem nên nấu món ăn gì, ở đây chỉ thịt, đồ ăn kèm cũng phong phú.
Cố Đình Chi lấy gạo, chuẩn đặt lên bếp lò nấu, chỉ một câu: "Lại thêm một phần thịt kho tàu, đến lúc đó mang một ít về cho Phó Triều Sinh, thích ăn."
Mạnh Phất Yên gật đầu, hiểu rõ.
Tay chân lanh lẹ chuẩn giai đoạn đầu, lúc Cố Đình Chi cũng nấu cơm, bắt đầu nhóm lửa, Mạnh Phất Yên bắt đầu nấu ăn.
Mùi thơm trong phòng bếp bay từng đợt, Từ Cạnh ở trong sân thở hổn hển chẻ củi, đặc biệt sức!
Hai cái chảo sắt, cộng thêm bếp lò, mất hơn một tiếng đồ ăn đều nồi.
Củi trong sân chẻ xong, Từ Cạnh ở cửa phòng bếp, liều mạng hít sâu: "Thơm quá! Có thể ăn ?"
Mạnh Phất Yên : "Sắp ăn , đến nhà chính dọn bàn , thể bưng đồ ăn lên."
"Oh yeah!"
Từ Cạnh chạy nhanh như cơn gió, nhanh dọn dẹp bàn xong xuôi, trở về bưng đồ ăn.