Cố Đình Chi  nhướng mày, khóe mắt đuôi lông mày nhiễm chút vui sướng: "Tặng  ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng! Em tự tay , chuẩn  cơm trưa cho ."
Cố Đình Chi nhận lấy, khóe miệng  nhếch lên, rõ ràng  vui,   đồng hồ :
"11 rưỡi  tan , giữa trưa  thời gian, các em  thể  dạo , 11 rưỡi tới đây,  dẫn bọn em   nhà , thuận tiện cùng  ăn bữa cơm trưa, chỗ   thứ ."
Mạnh Phất Yên sẽ  bỏ lỡ cơ hội tiếp xúc với lão đại, lập tức gật đầu: "Được,  em  mua xe đạp , lát nữa sẽ tới đây."
"Ừm!"
Từ Cạnh  dáng vẻ  chuyện  , Mạnh Phất Yên lập tức  ,  bóng dáng cô gái nhỏ rời , Từ Cạnh sờ cằm:
"Ai da,  bộ hành trình đều  để ý tới em, quá đáng!"
Cố Đình Chi nâng mắt  về phía  : "Cậu   để ý tới  như thế nào?"
Từ Cạnh: "..."
Từ Cạnh  ngây ngô ha ha mấy tiếng, lúc  mới :
"Không  là em tò mò ? Trước đây trong đầu  đều là công việc,   đột nhiên tới huyện Nam An thì thôi,  mà... Vậy mà  công việc như thế,  thật sự tới mạ vàng ?"
Cố Đình Chi nhếch miệng: "Nếu  thì ?"
Từ Cạnh thở dài:
"Lão đại,   chuyện  thật sự quá ngoài dự đoán. Nếu    khi  tới  chuyện lớn  khen ngợi, em còn tưởng  thật sự  những  đó lăn lộn  bò dậy nổi!"
Cố Đình Chi  mỉa một tiếng: "Yên tâm, những  đó  lăn lộn  , ông già nhà  tuyệt đối  nỡ từ bỏ ."
Từ Cạnh gật đầu:
"Được ,  đều   như , đương nhiên là em tin tưởng . Sau  cần em  gì, cứ  một tiếng, em nhất định sẽ dốc sức ."
Cố Đình Chi liếc mắt  phương hướng Mạnh Phất Yên rời : "Trước mắt  một việc cần   ."
"Việc gì?"
"Chăm sóc cô  thật ."
Từ Cạnh: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-68.html.]
Anh  im lặng hai giây, liếc  phương hướng Mạnh Phất Yên rời  một lát, tiến đến  mặt Cố Đình Chi:
"Anh... Thật sự coi trọng cô  ư?"
Cố Đình Chi im lặng.
Ngay khi Từ Cạnh cho rằng Cố Đình Chi sẽ  trả lời, bỗng nhiên  mở miệng:
"Nếu cô   coi trọng  khác,  sẽ cưới cô ."
Từ Cạnh đột nhiên   nên  gì,  coi trọng  khác  cưới ư?
Rõ ràng là điều kiện gia đình của Mạnh Phất Yên  ,  tính cách của cô, cũng  giống một  chịu hết ấm ức trong nhà dưỡng ,  lẽ  ruột cũng là  lợi hại, nếu    nuôi   con gái lợi hại như thế.
Cô gái nhỏ  tầm mắt   thiếu tiền như , quan trọng là còn xinh  như thế,   nhiều  sẽ theo đuổi, cô sẽ chướng mắt  khác ?
Từ Cạnh thở dài:
"Lão đại, ... Anh còn trẻ,  thấy  thì sẽ luôn như . Hơn nữa em   trung y   bệnh nan y, chỉ  giấu bệnh  dám chữa, tìm lão trung y lợi hại thử xem,   chừng sẽ... Sẽ..."
DTV
Cố Đình Chi lạnh lùng    một cái: "Chỗ nào mát mẻ đợi ở chỗ đó ."
Nói xong thì xoay   trở về.
Từ Cạnh rụt cổ, vội vàng chạy .
Mạnh Phất Yên đến hợp tác xã mua bán lượn mấy vòng, thời buổi    hạng mục giải trí gì,  dạo phố chỉ là dạo hợp tác xã mua bán và tòa bách hóa.
Đồ trong  gian của cô đủ cho cô ăn cả đời, cộng thêm tương đối đều là đồ ăn khỏe mạnh màu xanh lục, cho nên  cần thiết xếp hàng tranh giành với đám  đó.
 mà đồ hộp và kẹo sữa, thì   nếm thử, lúc  hàm lượng sữa trong kẹo sữa thỏ trắng  cao, đời   thể so , gặp  thì mua ít tích trữ.
Khi  dạo phố, thời gian vẫn luôn trôi qua đặc biệt nhanh, đợi gần tới giờ cô  đến nơi   ai, lấy xe đạp trong  gian .
Đây là một chiếc xe đạp kiểu nữ mới tinh, là của hồi môn  chuẩn  cho cô lúc .
Trong  gian còn  mấy chiếc xe đạp, đều là lúc  cướp , những chiếc đó đều là cũ, cô lo lắng nhỡ   mấy chị em Ngô gia nhận  thì  , những chiếc đó giữ  để mang  chợ bán.
Chiếc xe đạp   từng , nhưng cũng hơn ba năm,  xe  còn sáng bóng như lúc mới, lấy  cũng  tính quá chói mắt.
Trở  cơ quan của Cố Đình Chi, Từ Cạnh  đang đợi.
Nhìn thấy xe đạp của cô thì nhướng mày,  hỏi gì.
Đợi Cố Đình Chi tan , ba  cùng đến chỗ Cố Đình Chi ở.