Mẹ kế và con của  kế, ấn tượng bản năng của   vốn là bắt nạt con của nguyên phối, Mạnh Phất Yên   như , gần như sống động như thật.
Sau  mấy chị em Ngô gia  giả    cũng   cơ hội.
Quả nhiên ông Tiết  thấy những lời , lập tức  đổi sắc mặt.
"Còn  chuyện như  ư? Chuyện  đúng là quá đáng, như    là bắt nạt   ?"
Mạnh Phất Yên bất đắc dĩ :
"Không  biện pháp ạ, nhà cháu nhân khẩu ít,  kế mới sinh ba đứa con, lưng cứng, cha cháu đối đãi với  kế và con của chị gái  kế đều  hơn chị em chúng cháu,  chúng cháu là   mắt. Một  cháu thế đơn lực mỏng, chỉ  che chở em trai nhanh chóng lớn lên, mấy   đừng tới tìm cháu gây phiền phức là .  mà đề phòng thì vẫn  đề phòng chút, dù  cũng là cháu đăng ký cho bọn họ xuống nông thôn."
"Bọn họ vẫn luôn ghen tị điều kiện nhà cháu ,  khi  cháu qua đời cuối cùng cũng  thể tiến  nhà cháu, còn  hưởng phúc  mấy năm   cháu lừa xuống nông thôn, trong lòng đều hận cháu chết. Bọn họ  đối phó  cháu,   khả năng sẽ lấy em trai cháu uy h.i.ế.p cháu, cho nên bình thường khi ở trường học, cũng mong ông Tiết để ý tới em cháu một chút, cháu vô cùng cảm kích!"
Ông Tiết lập tức đồng ý:
"Chuyện    chuyện lớn gì, cháu yên tâm , ông sẽ trông cho. Ở trường học thằng bé sẽ  , ông sẽ  để  lạ dẫn thằng bé , chẳng qua là bình thường khi ở bên ngoài cháu  cẩn thận chút!"
Mạnh Phất Yên  :
"Ông cứ yên tâm  ạ, khi ông ngoại cháu còn sống  dạy cháu mấy chiêu, cháu  chút võ,  thể bảo vệ bản  và em trai thật ."
Tiểu bối như  ông Tiết thích: "Vậy thì   thì ,  cháu trông yếu đuối,  nghĩ tới còn  đánh , khá lắm! Con gái   chút võ phòng ."
"Vâng ạ! Ông   đúng, ông Tiết tạm biệt, cháu dẫn em trai  về ạ!"
Mạnh Vân Ký lập tức thông minh vẫy tay: "Cháu chào ông Tiết ạ."
DTV
"Tạm biệt,  đường chậm một chút!"
Mạnh Phất Yên xách theo giỏ tre dẫn em trai về nhà, túi đậu phộng  ăn hết, đương nhiên là để  cho ông Tiết.
Đậu phộng  ăn hết, đương nhiên là để  cho ông Tiết.
Đậu phộng là đồ nhắm rượu và đồ ăn vặt  tệ ở niên đại !
Kiếp  Mạnh Phất Yên   về ông Tiết  một chút, kỹ càng tỉ mỉ thì  rõ lắm, nhưng  lẽ ông  là   tệ,  chút võ, tính cảnh giác cao hơn  bình thường nhiều.
Cô đều đặc biệt  một ,   khả năng mấy  của Ngô gia  nhân cơ hội cô   ở trường đưa Vân Ký   nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-65.html.]
Trở  khu thanh niên trí thức, Mạnh Phất Yên bắt đầu nấu cơm.
Đổ  ít gạo lấy từ chỗ giếng, đặt lên bếp lò nấu cơm,  đó  dọn mấy tảng đá tới, vòng thành nửa vòng tròn, đặt chảo sắt lên xào rau.
Vừa vặn lúc  Từ Cạnh và Phó Triều Sinh trở về, trong tay hai  đều  hai bó củi,  củi còn buộc một con thỏ hoang, một con gà rừng.
Đôi mắt của Mạnh Phất Yên sáng lên, coi trọng con thỏ hoang .
"Người  em, đổi con thỏ  ? Một cân thịt ba chỉ đổi con thỏ của , đổi  ?"
Từ Cạnh sửng sốt,  con thỏ trong tay: "Cô  ăn con  ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu.
Con thỏ  tuyệt đối  chỉ một cân, nhưng lột da vứt bỏ nội tạng thì  khác mấy, con thỏ còn  xương, nhưng mà thịt heo thì  thịt.
Thời buổi    đều thiếu thịt, đều thích thịt heo đầy mỡ.
Từ Cạnh gật đầu: "Được!"
Mạnh Phất Yên lập tức cắt một nửa 1 cân thịt heo mua ở hợp tác xã mua bán hôm qua cho  :
"Ngày mai  đến trong huyện,  mang nửa cân thịt heo cho ,  ?"
Từ Cạnh gật đầu,   gì nữa.
Từ Cạnh đưa con thỏ cho cô,  dáng vẻ của cô  lẽ  từng  mấy việc , nên hỏi:
"Cô  g.i.ế.c ? Có cần  xử lý sạch sẽ giúp cô ?"
Mạnh Phất Yên nhướng mày, đôi mắt sáng rực lên: "Được! Cảm ơn !"
Cô vốn  thể tự xử lý, nhưng Từ Cạnh đều  như , cô dứt khoát thuận nước đẩy thuyền.
Lần   tìm cơ hội cảm ơn   là .
Quan hệ giữa  với ,  thành lập liên hệ thì  học   phiền  khác,  đó   cảm ơn, cho báo đáp, tới tới lui lui, quan hệ    sẽ tới ?
Mạnh Phất Yên xử lý sạch sẽ ít nấm đổi ngày hôm qua, khi Từ Cạnh xử lý thỏ xong đưa cho cô, cô đều chuẩn  gia vị xong, dầu nóng thì cho  nồi,  một phần thịt thỏ xào cay, mùi thơm lập tức bay .