mà   với cô , trong nhà    phụ nữ khác, đứa bé khác, bọn họ  thể đến.
Từ đây cô  , Mạnh Phất Yên đoạt   thứ vốn nên thuộc về cô .
Sau  cô  vì  mà gặp Viên Nghị mấy ,  thích  trai dịu dàng còn  trai .
Xuất  của    như , tươi  như ánh mặt trời,  chuyện gì cũng dễ như trở bàn tay,  xung quanh đều nịnh bợ  .
Người đàn ông như  khiến cô  hâm mộ, khiến cô    .
 mà  cô  nghĩ  cách, cũng  thể nịnh bợ  Viên gia,  Viên Nghị vẫn luôn hờ hững với cô .
Lại    cô    của Mạnh Phất Yên sắp chết, bọn họ sẽ nhanh chóng tiến  căn nhà to  sống cùng cha.
Trong lòng cô  tràn ngập chờ mong, chờ mong dẫm đạp Mạnh Phất Yên  chân, nhưng  nghĩ tới đợi   là tin tức Mạnh Phất Yên đính hôn với Viên Nghị.
Cô  lập tức hỏng mất!
Cô  hận Mạnh Phất Yên  chết, nhất định  cướp  Viên Nghị tới tay.
Hiện giờ, cô  thật sự cướp .
Khoe khoang thắng lợi với Mạnh Phất Yên, vẫn luôn là chuyện cô  thích  nhất,  thâm nhập xương tủy,  cần suy nghĩ.
Vì thế Ngô Tư Vũ lập tức lộ  vẻ mặt lo lắng, vội vàng  ròng :
"Như   ? Anh phát sốt,  uống thuốc mới  thể khỏi,  uống thuốc nhỡ  càng ngày càng nghiêm trọng hơn thì  ?"
" mà...  mà chúng em đều là Yên Yên lén đăng ký xuống nông thôn, tới vội vàng, căn bản  chuẩn  gì..."
" , trong tay Yên Yên chắc chắn  thuốc, cô  chuẩn  đầy đủ. Anh Viên Nghị  đợi một lát, em  tìm Yên Yên lấy thuốc."
Sau khi  xong Ngô Tư Vũ nghiêng ngả lảo đảo chạy  ngoài,  tới  cửa phòng của Mạnh Phất Yên, liều mạng gõ cửa.
"Em gái, em gái, mau tỉnh ,  Viên Nghị sinh bệnh, chị  trong tay em chắc chắn  thuốc hạ sốt đúng ? Cầu xin em cho chị một ít, chị  cứu  Viên Nghị, cầu xin em..."
Cô  gõ cửa  mạnh, Mạnh Phất Yên  mới ngủ   đánh thức, mơ mơ màng màng tỉnh ,  thấy giọng  đáng ghét ở bên ngoài thì tức  chết.
Mạnh Vân Ký cũng tỉnh ,  âm thanh gõ cửa hoảng sợ: "Chị..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-61.html.]
"Không , đừng sợ, đám   phát bệnh thần kinh, em tiếp tục ngủ ."
Mạnh Vân Ký ngoan ngoãn  xuống,  chị gái  bé xuống giường,  đó bưng nước rửa chân  mở cửa.
Ngoài cửa, Ngô Tư Vũ còn đang gõ cửa, Ngô Mỹ Hương ở bên cạnh âm dương quái khí :
"Chị, chị đừng cầu xin cô , cầu xin cô  cũng vô dụng thôi, cô  tàn nhẫn độc ác, còn lâu mới giúp chúng . Cô  thật sự  chút lương tâm,   đăng ký cho chúng  xuống nông thôn."
Ngô Tư Vũ : "Sẽ , dù  Yên Yên cũng là em gái của chúng ,  Viên Nghị bệnh nặng như , Yên Yên sẽ  mặc kệ , cô ..."
Mạnh Phất Yên mở cửa, Ngô Tư Vũ lập tức vui sướng  thôi: "Em gái... A..."
Xôn xao...
Chậu nước lạnh của Mạnh Phất Yên hắt ngay lên đầu Ngô Tư Vũ.
Cộp!
Mạnh Phất Yên ném chậu rửa chân xuống đất bên cạnh,  với Ngô Tư Vũ:
"Gọi hồn ? Hơn nửa đêm  ngủ  ở đây xướng tuồng gì? Ai bảo cô gọi  là em gái? Bà đây   loại chị    hổ như cô."
"Một đám con hoang đừng tới  mặt   chướng mắt, cút cho !"
Mạnh Phất Yên vẫn hiểu  mấy chị em ,  bọn họ để ý nhất là vấn đề  phận, cho nên mở miệng  chút lưu tình nào.
Cô   cả ngày đều đấu võ mồm với đám cực phẩm , thắng cũng   lợi gì, trực tiếp chỉnh c.h.ế.t là ,  cần phí sức lực cãi ?
Ôn hòa một chút đám  căn bản   hiểu, cho chút hòa nhã sẽ cho mặt mũi mà lên mặt, cô còn lâu mới phạm  loại sai lầm !
Quả nhiên  thấy mấy chữ con hoang, ba   lập tức bùng nổ.
"Mạnh Phất Yên, mày mắng ai đấy?"
DTV
Mạnh Phất Yên khoanh tay  ngực, khinh thường :
"Tai điếc ? Đương nhiên là mắng mấy ! Đã  bao nhiêu     quan hệ với mấy , kết quả vẫn    hổ mỗi ngày chạy tới nhận  , cô là đỏ mắt  thứ của Mạnh gia  cỡ nào mới  thể    hổ như ? Đáng tiếc, cô chỉ  thể họ Ngô,   tư cách họ Mạnh."
"Em..."
Ngô Tư Vũ nghiến răng: "Bọn chị coi em như em gái ruột mà..."