Đối với mấy chị em Ngô gia mà , cuộc sống  đây của Mạnh Phất Yên đúng là thiên đường, rõ ràng đều là cùng cha, đãi ngộ  khác biệt như trời với đất,   thể  ghen tị?
Ngô Tư Vũ  , trong  thời gian ngắn bọn họ   biện pháp  gì  Mạnh Phất Yên.
"Trên  cô   hai ngàn tệ cha cho, đủ cho cô  tiêu d.a.o  lâu, huống chi lúc    cô  cũng  tiền riêng. Có lẽ đám Cố Đình Chi coi trọng vẻ  của con nhóc thối , trong  thời gian ngắn  cho cô  tiền căn bản   khó  cô , chúng   nghĩ biện pháp khác."
Mấy  suy nghĩ một lúc lâu, cũng  nghĩ   kế gì.
Mới đến bản  bọn họ còn  sắp xếp xong,   thể  hại Mạnh Phất Yên?
"Đi, chúng  đến trong thôn kiếm ít đồ ăn, đồ trong thôn  rẻ,  cần sợ đám thanh niên trí thức cũ ."
"Vâng!"
Bên Mạnh Phất Yên ăn xong, thì về phòng sắp xếp hành lý.
Lấy mấy đồ thường xuyên cần dùng  một ít, sắp xếp một lát   bộ trong thôn một vòng, đợi khi cô trở về trong tay  thêm hai cái sọt, hai cái rổ, hai cái rổ kim chỉ  to  nhỏ,  thể để đồ linh tinh, còn  hai cái ghế nhỏ, ba cái chiếu.
Chiếu  trải lên giường đất, cũng  thể treo  tường,   thể giữ ấm  chắn bụi.
Đồ trong thôn  rẻ, bản  đồng hương  ,  dễ dàng đổi .
Khi Mạnh Phất Yên trở về thì Tưởng Hoa đang nấu canh,     chảo sắt nhưng mà mang theo niêu lẩu nhỏ, còn  một nồi thép, một     thể chắp vá.
Còn bên chị em Ngô gia, cũng đang ăn cơm.
Mạnh Phất Yên   nhiều một cái.
Tuy ba   tới  vội vàng, nhưng dù  cũng là con của phó xưởng trưởng, cho dù thế nào cũng  tiền hơn dân chúng bình thường.
Lúc  cuộc sống trong nhà dư dả,   mấy   chút tiền tiêu vặt, tuy trong nhà  cướp sạch  còn, nhưng   mỗi   lẽ đều  chút tiền.
Ngô Quốc Trụ trở về lấy quần áo đến bệnh viện, cả nhà đều ở bên ngoài ăn uống, còn  ba đứa bé sinh ba,     mang theo tiền?
Hơn nữa cô cướp  hai sổ tiết kiệm ở phòng ngủ chính, còn  mấy ngàn tệ đấy, cô   mật mã nên  lấy  , bên Ngô Quốc Trụ    thể lấy   tiền   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-59.html.]
Nếu lấy ,  thì trong  thời gian  vẫn còn tiền tiêu.
Sau ...
Thì khó mà !
Bên đội thi công vẫn đang xây nhà, mãi đến trời tối mới rời .
Trời tối, Mạnh Phất Yên  nấu nước xong, rửa mặt với em trai xong thì lên giường đất.
Trên giường đất trải chiếu và đệm giường, mềm mại hơn nhiều, ngủ phía  còn  thể tiếp nhận, nhưng ba chị em Ngô gia thì   khác.
Bọn họ gần như   hành lý gì, vội vội vàng vàng đến nơi ,   còn  vết thương, chuẩn  một ít đồ tạm thời, hiện giờ  cửa thứ gì cũng thiếu.
Chăn là chắc chắn  .
Bọn họ tốn chút tiền thuê chăn đệm cũ với đồng hương, nhưng vẫn cảm thấy cứng rắn  ngủ nổi.
Lúc  khi ở Mạnh gia hai  ngủ cùng một phòng to, bọn họ còn cảm thấy ấm ức  chết, dù  một  Mạnh Phất Yên  thể ở phòng to như , trong phòng còn nhiều đồ đạc.
 mà hiện giờ bọn họ ngay cả phòng như  đều   , tới nông thôn ở nơi khắp nơi đều là bụi đất,  thể so  với nhà sàn gỗ.
Ngô Mỹ Hương  lóc : "Chị,   chúng    bây giờ? Em   ở nơi  một ngày nào, em  về nhà."
Trong lòng Ngô Tư Vũ cũng hận!
Cô  vốn là thiên kim của phó xưởng trưởng, ở nhà cao tầng,  văn phòng, lúc  mới mấy ngày ngắn ngủi, cô   lưu lạc đến sống như thôn cô ở nông thôn,  cô   hận?
"Đều tại Mạnh Phất Yên, con khốn , lúc  chỉ thấy cô   ầm ĩ chút,  nghĩ tới tâm tư ác độc như , hại chúng  thành  như thế, chị tuyệt đối sẽ  để cô  sống ."
DTV
Trong bóng tối, trong đôi mắt của Ngô Tư Vũ lóe lên oán hận, trong đầu  ngừng tính toán  thế nào trả thù Mạnh Phất Yên.
Ngô Mỹ Hương cũng  trả thù, nhưng cô    nên  thế nào.
" mà hiện giờ Mạnh Phất Yên còn khó đối phó hơn , cô  quá mạnh, em căn bản  đánh   cô . Hiện giờ cô  còn  tiền hơn chúng , chúng    thế nào mới trả thù  cô ?"