Bỗng nhiên Mạnh Phất Yên  hứng thú: "Vậy, nếu là ,  sẽ  thế nào?"
Mạnh Tô Cầm  con gái , nở nụ , dựa lưng  ghế , chậm rãi :
"Mẹ sẽ sống thật , cố gắng bảo vệ hai con trai của ,  còn cố gắng lấy lòng Cố Đào, tranh thủ tài nguyên sinh tồn cho hai con trai."
"Mẹ Đình Chi là thiên kim đại tiểu thư, chẳng lẽ dỗ một  đàn ông  mạnh hơn Từ Hồng Hoa? Cho dù Cố Đào ích kỷ, chỉ cần  Đình Chi  bản lĩnh, ba  con bọn họ  đến mức  đuổi xuống nông thôn  ai quản, đón tới bên cạnh nuôi dưỡng tuyệt đối  khả năng. Gia đình của  Đình Chi  , nhưng theo cha  theo , Đình Chi và  cả thằng bé     vấn đề gì."
"Cho dù ông cụ Cố gia và Cố Đào   gặp  Đình Chi, nhưng nuôi hai cháu trai bọn họ  đến mức chán ghét, hai cháu trai ưu tú như , Cố gia chắc chắn sẽ bồi dưỡng, sự thật chứng minh, đúng là như    ? Nếu Đình Chi và  cả thằng bé lớn lên ở thủ đô, là Cố gia bồi dưỡng lên,  Từ Hồng Hoa tuyệt đối  dám dùng thủ đoạn như  đối phó Cố Duệ."
DTV
"Hơn nữa còn một điểm quan trọng nhất, tất cả   đều  hai đứa bé  là của Cố gia, là ông cụ và Cố Đào bồi dưỡng lên,  coi trọng, nên  ai dám giúp Từ Hồng Hoa  tay, bọn họ sẽ sợ ông cụ thu thập bọn họ."
Mạnh Phất Yên im lặng, cô cảm thấy lời    lý.
Tuy nhân phẩm của ông cụ Cố    lắm, nhưng mà thực lực của    mạnh, chuyện   thể nghi ngờ.
Nếu Đình Chi và  cả  lớn lên ở thủ đô từ nhỏ,  ông cụ coi trọng,  khác   tay với  chắc chắn  cân nhắc suy nghĩ.
Đáng tiếc...
Thấy con gái    lời nào, Mạnh Tô Cầm hỏi:
"Làm  ? Là cảm thấy  quá coi trọng ích lợi ? Trong đầu đều là đánh cờ,   chút cốt khí nào ?"...
Mạnh Phất Yên lắc đầu,  Mạnh Tô Cầm, vô cùng nghiêm túc : "Không , con chỉ cảm thấy  con của , là chuyện vô cùng hạnh phúc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-431.html.]
Cho dù là lúc nào,  cô đều nghĩ tất cả biện pháp bảo vệ cô.
Đối với con cái mà ,    như  thật sự  cảm giác an .
Giống như lúc ,  cô  thương thành  như , vẫn nghĩ tất cả biện pháp để  tài sản cho cô, sắp xếp con đường   cho cô.
Trước khi  còn  cho chú hai  phận thật của cô và Vân Ký, bảo Lục Kiến Quân bảo vệ bọn họ.
Rõ ràng đều sắp  sống nổi, nhưng vẫn  cam lòng, vứt bỏ mặt mũi  cầu xin Lục Quốc Trung cứu bà  một mạng.
Lúc  chuyện bọn họ tách  ầm ĩ  còn thể diện như thế, lúc  bà   chuẩn  sẵn  Lục Quốc Trung nhục nhã, thậm chí  khi nhục nhã xong lấy lòng Lục Quốc Trung thế nào đều  nghĩ hết.
Bởi vì bà   sống, chỉ khi còn sống, con của bà  mới  thêm một tầng bảo đảm.
Đời  nhất định là   thử hết tất cả biện pháp  thể nghĩ , chỉ vì   từ bỏ.
Chẳng qua cuối cùng, bà   thất bại!
Thấy Mạnh Phất Yên  thể hiểu, Mạnh Tô Cầm  vui mừng.
"Yên Yên,  thế giới  tất cả    con đường sinh tồn riêng của , bọn họ  cốt khí của bọn họ,  cũng  cố chấp của ,  thể  cái   cái   .  mà  vẫn hy vọng con  thể giống như , đừng coi đàn ông thành tất cả, cũng đừng để trái tim    nhiệt độ, đời    nhiều lạc thú, còn sống mới  thể tìm  lạc thú."
"Hiện giờ tình cảm của con và Đình Chi  ,  cha   chỗ dựa,  nếu   thì ? Nếu con   bản lĩnh tương lai  thứ của  và cha con đều  khả năng  Cố Đình Chi lấy , đến cuối cùng   chừng còn  thể gạt bỏ con, loại chuyện ăn sạch  cũng  ít, chẳng qua con  gặp mà thôi."
Mạnh Tô Cầm thở dài, vô cùng nghiêm túc dặn dò:
"Hiện giờ tình cảm của các con ,  thì cứ vui vẻ hưởng thụ phần hạnh phúc . Nếu tương lai    lòng đổi ,  con cứ thản nhiên tiếp nhận. Khi còn trẻ sẽ  trúng tình cảm, con  đến trung niên, sẽ càng để ý ích lợi và con cái, đến lúc đó con nắm ích lợi trong tay, kinh doanh công việc của bản , dạy dỗ  con của , Cố Đình Chi  bản lĩnh tới mấy, cho dù  thích  phụ nữ khác   cũng  dám  gì con!"