Biết rõ tình hình đại khái, Mạnh Phất Yên  hỏi nhiều nữa, dù   cha cô ở đây,  chuyện sẽ  thoát khỏi tầm tay.
Ăn cơm tối xong, Lục Quốc Trung đến phòng  việc, Mạnh Vân Ký   bài tập, hai đứa bé xuống  lầu chơi, Mạnh Phất Yên lên lầu  quần áo, Mạnh Tô Cầm thì ở bên cạnh cô xem tài liệu.
Thấy Mạnh Phất Yên  chút  yên lòng, Mạnh Tô Cầm hỏi: "Làm  ? Vẫn luôn thất thần, nghĩ gì thế?"
Mạnh Phất Yên  hồn, tiếp tục  quần áo :
"Cũng  nghĩ gì cả, con cảm thấy  chuyện của Cố gia đến nước ,  lẽ là  kết thúc, thù lớn  báo, nên là chuyện vui mới đúng, nhưng mà đối với Đình Chi mà ,  lẽ    vui nổi."
"Là cảm thấy thằng bé  báo thù đủ  , Cố gia còn  đứa bé con vợ bé khác cướp đoạt với thằng bé ?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu:
"Không , năm đó lừa gạt  chồng con là Từ Hồng Hoa và Cố Đào cùng mưu đồ bí mật,  lợi nhất phần lớn là ông cụ Cố và Cố Đào, nhưng mà hai    là ông và cha ruột của Đình Chi. Từ Hồng Hoa   huyết thống với  , thu thập Từ Hồng Hoa về tình  thể tha thứ, dòng chính thứ tranh giành  hề hiếm thấy ở thủ đô, tất cả   đều coi như  thấy gì."
" mà Cố Đào và ông cụ Cố lai   trừng phạt, năm đó bọn họ lừa gạt  Đình Chi,  hại bà  ôm hận mà chết, tiếc nuối , Đình Chi đều vĩnh viễn  thể bù ."
Mạnh Tô Cầm  khẽ:
"Ông cụ Cố sống   mấy năm nữa, còn Cố Đào  chỉ mấy năm là về hưu, sâu khi về hưu ông  sẽ sống thế nào,   xem tâm trạng của Đình Chi. Những đứa bé khác của Cố gia   là đối thủ của Đình Chi, tất cả tài nguyên đều là của Đình Chi, cũng   gì  ."
Mạnh Phất Yên sửng sốt,  đầu  về phía  : "Mẹ, gặp   như ,   thấy tiếc nuối ?"
Mạnh Tô Cầm vẫn cầm tài liệu trong tay,  phẫn nộ tiếc nuối như  bình thường, bà  vô cùng bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-430.html.]
"Phụ nữ  , bất cứ  nào cũng  trả giá thật nhiều vì hành động của . Năm đó  Đình Chi và nhà ngoại lựa chọn cha thằng bé,     mưu cầu gì đúng ? Bọn họ cũng  ở trong loạn thế đạt  che chở,  là nổi lên như diều gặp gió, gia đình buôn bán,   thể   chút ý nghĩ gì?  mà đầu tư thất bại mà thôi."
"Hơn nữa đổi góc độ mà , con trai bà  kế thừa  bộ gia nghiệp, năm đó ông cụ Cố và Cố Đào lừa gạt bà ,   đánh hạ giang sơn vẫn là con trai của bà  kế thừa, coi như là  đến cùng ở góc độ đó ."
"Cuối cùng con trai bà  kế thừa gia nghiệp, như  bà ... Không tính đáng tiếc."
Mạnh Phất Yên: "..."
Mạnh Phất Yên   gì, cô phát hiện  cô vẫn luôn  lối suy nghĩ khác  bình thường, cô vẫn luôn cho rằng    tiêu sái,  tỉnh táo, nhưng hình như  thể   như  cô.
"Mẹ, vì ... Vì  thế?"
DTV
Mạnh Phất Yên  chút   nên hình dung thế nào.
Cuối cùng Mạnh Tô Cầm cũng dừng công việc trong tay, ngẩng đầu  về phía con gái ,  hỏi:
"Muốn  vì    m.á.u lạnh như , nhưng  dường như  tỉnh táo, tiêu sái phóng khoáng, nhưng cả đời    thâm tình ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu.
Mạnh Tô Cầm đáp lời:
"Có lẽ là vì   thấu nhân tính, mới  thể càng thêm bao dung. Hôn nhân, tình yêu vốn là một canh bạc, thất bại   là chuyện  bình thường ? Có một   cả đời   chuyện gì thành công, nhưng  tin tưởng một cách khó hiểu rằng   chọn  thể yêu  mãi, rõ ràng bên cạnh   nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc,  cho rằng  kết hôn nên là hạnh phúc theo lẽ đương nhiên, con  thấy là thái quá ?"
Mạnh Phất Yên: "..."
"Cho nên! Hôn nhân thất bại là chuyện quá bình thường, chọn nhầm đàn ông, nên coi như  thấy gì mới đúng,  gì  buồn rầu tổn thương c.h.ế.t  sống ? Chọn sai  kiểm điểm , nhanh giải quyết cảnh khốn cùng  mắt mới là quan trọng nhất,  mà là  Đình Chi, chắc chắn sẽ  là kết quả hiện giờ."