Gương mặt thím Lý cứng ngắc lợi hại: "...  chỉ   nổi cô lãng phí như , cô..."
" lãng phí thế nào hả? Tiêu tiền nhà  mua đồ ăn cho  còn cần trải qua đồng ý của thím ? Mọi  đến từ năm sông bốn biển, tập quán sống của mỗi  đều  giống , chướng mắt   nhiều, cũng  thấy  nào chướng mắt  nào thì tiến lên giáo dục  ,   cha  , còn cần thím dạy ?"
Gương mặt thím Lý đỏ bừng lên, bà   nghĩ tới cô gái nhỏ mới kết hôn sẽ lợi hại như .
Lúc  một cô gái nhỏ mặc áo hoa nhỏ bên cạnh thím Lý vội vàng  tới, đôi mắt đỏ bừng, nước mắt đều chảy ,  lóc thảm thiết :
"Chị, chị đừng tức giận, cô em   ý đó, chị hiểu lầm , thật đấy, chị đừng trách cô em   . Em xin  chị, bọn em thật sự  cố ý mà hu hu hu hu..."
Mạnh Phất Yên  cô , thờ ơ  dáng vẻ  lóc thảm thiết  thấy  thương của cô :
"Cô  cái gì? Cô của cô khiến cô chịu ấm ức ?"
Gương mặt cô gái nhỏ cứng đờ: "Không... Không  ạ!"
"Vậy cô  cái gì?"
"..."
Người xung quanh cũng vẻ mặt  hiểu gì  cô gái nhỏ , bọn họ cũng  hiểu  vì  cô   .
Ngay khi cô gái    nên lời, thím Lý vươn tay kéo cô  đến phía   , nghiêm mặt  với Mạnh Phất Yên:
DTV
"Đây là cháu gái  Hồng Tú, từ nhỏ  ngoan ngoãn hiểu chuyện, cần kiệm tiết kiệm.  chính là thấy Hồng Tú thường ngày   cách sống,   còn nhu thuận hiểu chuyện, cho nên gặp  lãng phí như cô, nhớ tới đều là cô gái tuổi xấp xỉ , Hồng Tú còn nhỏ tuổi hơn cô cho nên  mấy câu."
"Hồng Tú nhà  là   hiểu ,  cho cô bắt nạt con bé."
Mạnh Phất Yên kéo em trai lập tức lùi về  hai bước, vẻ mặt nghĩ  mà sợ  thím Lý và cô gái :
" đang nghĩ  hiểu   tới tìm  soi mói, hóa  là hai   tới gây sự! Cô gái   hiểu   chạy tới  mặt  ,  hỏi cô   gì, thím  cô  nhảy    bắt nạt cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-416.html.]
"Ôi trời, khu  nhà ở đây đều là kiểu  như  ?   mới gả tới   bao lâu, thì gặp  loại  như hai , đúng thật là... Đôn Đôn, cách xa bọn họ một chút, tránh cho bọn họ  bám lấy em."
Đôn Đôn là  nhóc thích diễn, tuy còn ít tuổi  nhiều câu  lớn   bé   hiểu lắm, nhưng mà  bé  lời chị gái, chị gái bảo  bé cách xa   một chút  bé sẽ lập tức né tránh.
"Em   gì cả,  thể bám lấy em."
Mọi  xung quanh lập tức  to.
Gương mặt thím Lý và Hồng Tú đỏ bừng lợi hại,  ở đó nhất thời   nên  thế nào, Mạnh Phất Yên kéo em trai nhanh chóng rời .
Hồng Tú vội vàng tiến lên chặn cô: "Chị, chị đừng tức giận, em  cố ý, chị tha thứ cho em , em..."
"Tránh !"
Mạnh Phất Yên lạnh lùng nghiêm mặt, quát lớn một câu.
Hồng Tú hoảng sợ,  nghĩ tới Mạnh Phất Yên   lớn hơn cô  bao nhiêu  mà cứng rắn như thế, khí thế   mạnh như , cô  sửng sốt một lát, Mạnh Phất Yên lập tức dẫn  rời .
Một đám bệnh thần kinh, cô lười để ý .
Về đến nhà, Mạnh Phất Yên bắt đầu nấu cơm.
Giúp việc dẫn theo hai đứa bé chơi đùa, sợ Mạnh Phất Yên mất hứng, an ủi hai câu:
"Có một    thích xen  việc của  khác, đừng để trong lòng. Điều kiện nhà chị dâu Lý gia  , nhân khẩu nhiều bình thường sống cũng tiết kiệm,  lẽ là ghen tị cô điều kiện , ỷ   lớn tuổi  cô hai câu để tìm cảm giác tồn tại."
Mạnh Phất Yên nghĩ một lát, cảm thấy  đơn giản là bới móc mà thôi.
 mà cô  nhiều lời với giúp việc, chỉ gật đầu :
" , cô cứ trông hai đứa bé là , nhưng mà thím Lý   chút  bình thường, cho dù thế nào bà  chướng mắt nhà chúng  là thật. Sau  dẫn theo hai đứa bé cách xa bà  một chút, tránh cho bà   tay  chuyện nguy hiểm gì đó."
Trái tim giúp việc run rẩy, tuy khu  nhà  đủ an ,  phận của hai đứa bé Lục gia đủ cao, nhưng mà  trong khu  nhà đều   là  tùy mặt gửi lời.