Mạnh Phất Yên dậy ôm : "Sẽ , chú ý điều dưỡng cơ thể, lẽ là . Có nguy hiểm giả, nhưng đời nhiều chuyện nguy hiểm, chẳng lẽ đều ?"
"Em cũng sinh con, hai ba đứa đều , chồng đủ phụ nữ sẽ nguyện ý sinh con. Nếu sinh con, là do chồng đủ hoặc nuôi nổi."
"Khoảng thời gian theo em để chăm sóc cơ thể thật , như đứa bé sinh mới khỏe mạnh. Nếu gen của cha , thai nhi ở trong bụng cũng sẽ vấn đề, đến lúc đó thương đương nhiên là em."
"Chỉ cần hai chúng đều khỏe mạnh cường tráng, sẽ vấn đề lớn gì, thật nguy hiểm giả, nhưng... Chuyện đó... Cũng đáng sợ đến mức ? Mọi trái đất , đều là sinh ?"
Cố Đình Chi: "..."
Mạnh Phất Yên , hỏi: "Anh , thế nào mới khiến nguy hiểm sinh con hạ xuống thấp nhất?"
Cố Đình Chi kích động, vội hỏi: "Phải như thế nào?"
Mạnh Phất Yên nở nụ :
"Phải đảm bảo cơ thể khỏe mạnh, việc và nghỉ ngơi quy luật, quan trọng nhất chính là em khỏe mạnh, tâm trạng vui vẻ. Anh nuôi em mỗi ngày đều hài lòng vui vẻ, cơ thể khỏe mạnh, đương nhiên là chút nguy hiểm đó sẽ hạ thấp thôi!"
Cô cúi đầu cơ bắp n.g.ự.c , vươn tay sờ một lát: "Cơ thể của , chỉ cần tiếp tục duy trì là , chỉ cần nghĩ biện pháp khiến em mỗi ngày đều hài lòng vui vẻ, chăm dỗ em nhiều , ?"
Cố Đình Chi gật đầu thật mạnh: "Ừm! Anh sẽ để em mất hứng."
Mạnh Phất Yên nở nụ : "Như mới chứ! Vậy... Chúng sinh con ?"
Đêm động phòng hoa chúc, luôn chút gì đó, Cố Đình Chi ôm Mạnh Phất Yên đến phòng ngủ. ...
Sáng ngày hôm khi Mạnh Phất Yên tỉnh , bên cạnh ai, đồng hồ hơn 8 giờ, Cố Đình Chi sớm rời giường.
Hôm nay nghỉ, chắc chắn là , Mạnh Phất Yên rời giường, rửa mặt quần áo xuống lầu, phát hiện đang ở trong sân trồng rau.
Mạnh Phất Yên một lát, : "Anh đang gì thế? Chuẩn trồng rau ?"
"Không dễ dàng gì mới nghỉ, ngủ thêm một lát?"
Cố Đình Chi thấy cô thì để cuốc sang một bên, đáp lời: "Trong sân rộng như , trồng ít gì đó trang trí một chút, trồng rau hoặc là trồng hoa. Anh xới đất lên , đến lúc đó sẽ trồng gì do em quyết định."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-413.html.]
Anh rửa mặt, trở về nắm lấy tay Mạnh Phất Yên, đôi mắt chút ái : "Không là em với , dựa theo quy luật ? Đến giờ thì rời giường thôi."
Sau khi xong, còn vẻ mặt cầu xin khen ngợi.
Mạnh Phất Yên to, hôn lên gò má một cái: "Ừm, ngoan!"
"Có đồ ăn ? Em đói bụng!"
Cố Đình Chi cùng cô đến phòng bếp: "Anh nấu bữa sáng xong, ăn !"
Đến phòng bếp một lát, trong nồi bánh bao nhân thịt, sữa đậu nành, còn một bát cháo, hai quả trứng luộc, đều đặt trong nồi nóng, còn ít dưa muối.
Lượng ăn của Mạnh Phất Yên khá lớn, ba cái bánh bao hai quả trứng, một bát cháo một cốc sữa đậu nành đều giải quyết hết.
Cố Đình Chi hỏi: "Ăn no ?"
Mạnh Phất Yên một cái: "Sáng mai hầm gà cho em, em uống canh gà."
"Được, sáng mai khi sẽ hầm để trong nhà cho em, em tỉnh dậy là thể uống."
Hai tay của Mạnh Phất Yên chống cằm : "Sau , thì cần chăm sóc em, hôm nay nghỉ, cơm trưa và cơm tối đều do ."
Cố Đình Chi : "Được! Giữa trưa em ăn gì?"
"Sườn xào!"
DTV
"Buổi tối thì ?"
"Cá!"
Cuộc sống hôn nhân thoải mái đối với Mạnh Phất Yên.
Mỗi ngày Cố Đình Chi đều , phần lớn thời gian đều ở nhà, một cô an tâm ở nhà, mỗi ngày cần gì, chăm sóc bản thật là , ăn cái gì thì ăn cái đó, mua cái gì thì mua cái đó, gánh nặng gì.
Nhàm chán thì về nhà đẻ, chơi với hai em trai tiểu ma đầu một lát, cuộc sống vô cùng thoải mái.
Cô vốn cho rằng bên Cố gia sẽ dễ dàng bỏ qua cho bọn họ, chắc chắn sẽ tới gây sự, nhưng ngoài ý chính là Từ Hồng Hoa vẫn an tĩnh, an tĩnh đến mức khiến Mạnh Phất Yên cảm thấy chút khó mà tin.