Mấy vãn bối còn vẻ mặt hâm mộ Mạnh Phất Yên, Mạnh Phất Yên nháy mắt với bọn họ, với Mạnh Tô Cầm:
"Con , cha, ông bà nội, chú hai, chúng cháu ."
Cô tạm biệt với mấy trai còn Vân Ký xong, thì kéo Cố Đình Chi nhanh chóng rời .
Hai lên xe, Cố Đình Chi : "Nhanh như , là sợ gọi về đúng ?"
Mạnh Phất Yên ở vị trí bên cạnh ghế lái, bất đắc dĩ : "Không , cha em đều ở đây, bọn họ rõ em ở đây sẽ chịu ấm ức, còn lâu mới bảo em ở nơi qua đêm!"
"Có ai thích gương mặt khổ qua của hai chứ? Không nhanh rời còn ở đây qua đêm ?"
Cố Đình Chi nhún vai, vội vàng lái xe rời .
Anh , ở một giây nào.
Hai ông bà Lục gia tiếng là kỳ lạ, ngoại trừ trốn tránh thì còn biện pháp khác.
Khi hai về đến nhà, sắc trời nhá nhem, vội lên lầu mà con đường nhỏ phía tản bộ.
Cố Đình Chi nắm tay Mạnh Phất Yên, chậm rãi tản bộ.
Mạnh Phất Yên : "Nơi là khu nhà, phép nắm tay."
Cơ thể Cố Đình Chi cứng đờ , ngó xung quanh: "Nơi ai."
Mạnh Phất Yên nhỏ giọng : " mà nơi là trong nước, thoáng như ở nước ngoài... Ở trong khu nhà , các chú ý ảnh hưởng, chúng thể nắm tay đúng ?"
Cố Đình Chi: "..."
Hình như thật sự là như .
Cố Đình Chi nắm tay mềm của vợ, chút nỡ buông .
Lại xung quanh một lát, thật sự ai, vì thế lén nắm tay một lát, kéo Mạnh Phất Yên về nhà.
"Vậy thì tản bộ nữa, về nhà nắm."
Mạnh Phất Yên: "..."
Hai về đến nhà, Mạnh Phất Yên lấy dưa hấu mát lạnh trong tủ mang lên lầu, dưa hấu là khi cô cửa cắt cho , lúc ăn vặn mát lạnh.
Hai tắm rửa xong việc gì , nên sô pha xem tivi, Cố Đình Chi bên cạnh cô, dựa lòng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-412.html.]
"Bây giờ trở về, thể... Sinh con ?"
Mạnh Phất Yên vốn đang ăn dưa hấu lật xem tạp chí mang từ nước ngoài về, thấy thế ngẩng đầu :
"Anh thích con trai con gái?"
Cố Đình Chi thèm để ý : "Trai gái đều cả! Đều là con của gì thích?"
Mạnh Phất Yên : "Vậy... Anh sinh mấy đứa?"
Cố Đình Chi nhịn xán lạn : "Anh sinh mấy đứa thì em sinh mấy đứa ư?"
DTV
Mạnh Phất Yên nghiêm mặt : "Như , là sinh, đương nhiên là chê ít !"
Cố Đình Chi véo mũi nhỏ của cô: "Sẽ , con gái sinh con hại quá lớn, chuẩn quá nhiều con, em khỏe mạnh vẫn quan trọng hơn."
Đương nhiên là con, nhiều năm như thế chỉ một , hơn nữa đời vẫn luôn một đứa bé.
Hiện giờ kết hôn, thành gia, đương nhiên là một gia đình an .
mà...
Sinh con quá nguy hiểm.
"Có là em... Sợ sinh con ?" Cố Đình Chi hỏi.
Anh nhớ rõ xã hội phát triển càng ngày càng nhanh, tư tưởng quan niệm của cũng xảy đổi, nhiều cô gái càng ngày càng chú trọng hạnh phúc của bản , dần dần quan niệm sinh con mờ nhạt nhiều.
Cộng thêm hiểu chi phí khi sinh con , một cô gái sợ sinh con.
Cho dù thế nào, chuyện sinh con đều nguy hiểm tới tính mạng, cho dù là mấy chục năm y học phát triển, nguy hiểm vẫn sẽ tồn tại, huống chi là hiện giờ?
Cố Đình Chi ôm chặt lấy Mạnh Phất Yên: "Phụ nữ sinh con thật sự nguy hiểm, nếu... Em thật sự sinh mà , ... Vậy cần sinh nữ."
"Hửm?" Mạnh Phất Yên chút bất ngờ, cô sinh ít mấy đứa, chỉ cần một đứa là hai đứa lẽ cô còn thể lý giải, nhưng cần sinh ư?
Cố Đình Chi trải qua chuyện như , con mới đúng?
"Như , tiếc nuối ?"
Cố Đình Chi cúi đầu, chút gian nan : "Tiếc nuối , thể tiếc nuối? mà... Anh biện pháp đảm bảo sai sót nào, đời em và , cũng nên hài lòng."
Đương nhiên là cũng cuộc sống con cháu đầy sảnh, nhưng sinh con nguy hiểm quá cao thể khống chế, nhỡ khi sinh con Yên Yên xảy chuyện gì, để một đứa bé cho , cho dù lúc đứa bé cũng hối hận cả đời.