Ngoại trừ đám bạn già cùng cấp, chỉ  Cố Đào con trai mà ông  coi trọng nhất thỉnh thoảng sẽ trực tiếp , những  khác căn bản  dám.
Cố Đình Chi là  đầu tiên.
Lại  khí thế   , ông cụ  khỏi cảm khái, ánh mắt ông  thật sự  sai, đứa nhỏ  là thiên phú dị bẩm, cho dù là năng lực, can đảm,  là quyết đoán, trời sinh là   địa vị cao.
Đáng tiếc  gặp    như , nếu  vì  phận của  , Cố gia   đến mức để  lớn lên ở nông thôn, trong nhà nhiều con như , tuy   một  phụ nữ sinh, nhưng bọn họ vẫn  hết đám trẻ.
Cho dù như , vẫn bỏ lỡ một  xuất sắc nhất.
"    gì, lựa chọn của  hiện giờ, chẳng lẽ   là phản ứng bình thường ?"
Ông cụ Cố tức giận : "Rõ ràng là cháu  lợi thế bàn điều kiện với Lục Quốc Trung, cháu..."
"   , tiền đồ của  tươi sáng,  thiếu gì cả, nên  cần bàn điều kiện."
"Cháu là  của Cố gia, lợi ích của gia tộc nên đặt ở phía , Cố gia  cháu mới , bồi dưỡng một gia tộc lớn tương lai mới  lợi với cháu. Cháu  thiếu, nhưng  thể cho những  khác của Cố gia tài nguyên, bọn họ..."
"Vì   cho bọn họ? Tài nguyên của cha vợ , dựa  cái gì  cho bọn họ? Ông cụ, ông là  cho ai? Con trưởng cháu đích tôn,  là con cháu của vợ kế?"
Ông cụ Cố há miệng,  thái độ của Cố Đình Chi bỗng nhiên  chút   nên lời.
Cố Đình Chi  mỉa: "Chỉ sợ là ông  quên, năm đó ông đối đãi với   thế nào. Ông nội, vì  ông sẽ cảm thấy  sẽ bồi dưỡng bọn họ?"
Anh chậm rãi  dậy, nghiêng  về , hai tay chống lên mặt bàn, dán sát  gần ông cụ Cố.
"Chẳng lẽ ông  quên,  là con cháu Cố gia ! Trong cơ thể   dòng m.á.u của ông và Cố Đào, nếu ông là , ông sẽ  thế nào?"
Sắc mặt ông cụ Cố gia  đổi,  Cố Đình Chi  mặt, một lúc lâu  đều   chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-405.html.]
Một  vì tư lợi vì   thể cướp đoạt ép khô ích lợi của  ,  mà cảm thấy  khác đoàn kết  nhà, bảo vệ  nhà là điều hiển nhiên, đúng là kỳ lạ.
Thấy ông cụ Cố mãi mà   gì, Cố Đình Chi nở nụ :
DTV
"Ông cụ,  đúng là cháu trai của ông,   là ông vẫn luôn  duy trì vinh quang của Cố gia ? Việc   hiện giờ chẳng lẽ   ? Hiện giờ ngay cả Lục gia đều kính trọng  mấy phần, Lục Quốc Trung là ai chứ? Mấy năm nay ông từng thấy  nào thành công lấy lòng  ông   ?  mà   , ông  thấy   lợi hại ?"
Lợi hại ?
 là  lợi hại.
Ít nhất  ở mặt ngoài,  thật sự lợi hại.
Quân công trong tay đều là thật,  như  bồi dưỡng tuyệt đối  lợi đối với Cố gia, ít nhất tương lai  thể  bảo vệ đời thứ ba của Cố gia vinh hoa.
 mà   mắt, ông      chút vui mừng nào.
Về phần tại   thích, trong lòng ông cụ   rõ ràng.
Tâm lý của Cố Đình Chi cũng rõ ràng, nhưng  hiểu  rõ con  ông cụ, ích lợi quan trọng hơn tất cả  thứ, chỉ cần tuyệt đối  lợi với Cố gia, những con cháu , cho dù là con của vợ cả đều  thể hy sinh.
Ông cụ Cố im lặng  lâu, mới mở miệng: "Cháu  thế nào?"
Cố Đình Chi trả lời thẳng:
" nhất định sẽ cưới Mạnh Phất Yên, chẳng những kết hôn, còn  thể thuận lợi vui vẻ cưới, cưới trở về còn nâng niu trong lòng bàn tay tuyệt đối sẽ  bạc đãi. Lục gia chỉ  một con gái như ,  tuyệt đối  để cô  chịu bất cứ ấm ức gì."
"Cho nên khi kết hôn, ông nội  nhất là qua đó,  chỉ   còn  cho nhà gái mặt mũi, mang theo đủ tiền lì xì và quà cho cháu dâu ông,   thể diện hơn bất cứ cháu dâu nào của Cố gia."
Ông cụ Cố hít sâu một ,  Cố Đình Chi tiếp tục  hết.
"Sau khi kết hôn  sẽ  dẫn cô  về cái nhà , trừ phi là trở về bới móc, trái    ngại.  , khi tổ chức hôn lễ, đám  chướng mắt   cần  , nếu   thì  phóng khoáng thành thật. Nếu như khiến bên nhà gái mất hứng,  thì đừng trách   nể mặt, tóm  là con rể Lục gia   chắc !"