"Vì bàn bạc với trong nhà, nộp báo cáo kết hôn lên?"
Cố Đình Chi đáp: "Mấy năm rõ ràng, cần bàn bạc."
Ông cụ Cố híp mắt: "Cô chỉ là bạn gái danh nghĩa của cháu, là thật."
"Thời gian dài, tình cảm, nên xuôi dòng đẩy thuyền."
Ông cụ Cố cảm thấy kỳ lạ đối với việc thái độ của Cố Đình Chi đổi, mấy năm khi nước ngoài, là như .
DTV
Mấy ngày khi trở về, cũng như thế.
Mấy ngày nay xảy chuyện gì?
Ông cụ Cố kìm nén tức giận :
"Đình Chi, rốt cuộc là cháu ? Hiện giờ tiền đồ của cháu tươi sáng, dạng phụ nữ gì mà chẳng ? Cả thủ đô thiên kim tiểu thư gần như tùy cháu lựa chọn, là con gái riêng của Lục gia, còn theo bên cạnh cháu nhiều năm, thanh danh sớm hủy hoại, cho dù cháu thật sự kết hôn, cũng cần thiết nể mặt cô như thế. Cháu thể dây dưa với cô một thời gian, bàn điều kiện với Lục Quốc Trung mà."
Cố Đình Chi nhếch miệng, khẽ : "Ông cũng , hiện giờ tiền đồ của tươi sáng, cái gì cũng thiếu, cho nên cần bàn điều kiện với cha vợ tương lai."
Cố Đào ở bên cạnh tức giận : "Mày cần, nhưng mà Cố gia chỉ mày, mày còn nhiều chị em như , mày..."
"Mấy là ông sinh ? Sao thế? Có bản lĩnh sinh bản lĩnh bồi dưỡng ?"
"Mày..."
Ở Cố gia , đây là đầu tiên vãn bối dám đối đãi với Cố Đào như .
Bình thường ông cụ Cố và Cố Đào vẫn luôn nghiêm khắc với trong nhà, cộng thêm chủ mẫu nhà dễ trêu chọc, cho nên vãn bối Cố gia tương đối ngoan, cho dù mấy ấm, cũng dám lên tiếng trêu chọc Cố Đào.
Đây là đầu tiên Cố Đào loại đãi ngộ mặt trong gia tộc, sửng sốt một lúc lâu mới kịp phản ứng, tức tới mức gương mặt đều đỏ bừng lên.
"Làm càn, Cố Đình Chi, mày chuyện với trưởng bối như ? Cố gia tao hỗn láo như mày."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-403.html.]
Con cháu bên cạnh sợ tới mức dám thở mạnh, sợ hãi, vui sướng khi khác gặp họa, trong vui vẻ nhất chính là nữ chủ nhân của nhà , con cháu của Từ Hồng Hoa.
Bà là vợ chính thức của Cố Đào, cũng là đến cuối cùng trong đám phụ nữ của Cố Đào.
Sau khi Cố gia đến thủ đô, chỉ bà ở căn nhà to tượng trưng cho phận, mấy phụ nữ khác, đều là danh chánh ngôn thuận nuôi ở bên ngoài!
Sắc mặt thế nào, Cố Đình Chi đều để trong lòng, đáp lời:
" nhà, ông bà ngoại sớm mất, cũng sớm qua đời, ngay cả trai cũng qua đời, ông quên ư?"
"Người nhà tan cửa nát, thật sự gia giáo của Cố gia các là gì? Hay là ông dạy ? Tìm phụ nữ tiền thế, bán sắc lừa gạt đàn ông ăn cơm nhão ?"
"Câm miệng!" Cố Đào đập bàn dậy, vỗ mạnh lên bàn một cái dậy, lồng n.g.ự.c lên xuống phập phồng, gương mặt đỏ bừng lên trông dữ tợn, rõ ràng là chọc tức nhẹ.
Từ Hồng Hoa vội vàng dậy đỡ Cố Đào, vỗ n.g.ự.c ông cho thuận khí.
"Đừng nóng giận đừng nóng giận, đứa bé hiểu chuyện từ từ dạy là ."
Bà đầu, đang định bộ tịch mấy câu: "Đình Chi, con thể..."
Đâu còn xong, Cố Đình Chi cắt ngang:
"Câm miệng bà già, hiện giờ chồng bà nhiều tuổi đáng tiền, bà cho rằng còn là năm đó bà bán với giá ? Bà khẩu khí còn bằng cẩn thận suy nghĩ xem tương lai bà dưỡng lão thế nào!"
Từ Hồng Hoa: "..."
Cả đại sảnh yên tĩnh giống như c.h.ế.t lặng, nơi ít con cháu của Từ Hồng Hoa, một nguyên nhân nhao nhao cúi đầu, cố nén cảm xúc xao động trong lòng.
Có kinh hãi, hưng phấn, đang nín .
Thật trâu bò!
Bọn họ từng thấy cảnh tượng như ở Cố gia!
Cháu trưởng của Cố gia, cũng là con cả của Từ Hồng Hoa, Cố Lương Đống tức chết, hơn ba mươi tuổi cũng coi như là chút thành tựu, bởi vì là cháu trai cả, con nhiều, cho nên địa vị ở Cố gia.