Bác trai mở  xem,  thấy thứ bên trong lập tức kinh hãi  thôi.
Mỡ heo, thực sự là mỡ heo.
DTV
Bác trai  đồ của , ngoại trừ hai con gà trống to, hình như cũng   thứ gì đáng giá, đồ của cô gái  đều là thứ .
"Cháu gái, cháu lấy những thứ  đổi với bác ?"
Mạnh Phất Yên  : "Trong nhà bác   sinh con đúng ? Đều cho bác cả,  đủ ?"
Bác trai vô cùng vui vẻ, ông  đây là gặp    mà!
"Đủ  đủ , con dâu bác sinh hai cháu trai, song sinh, đang cần mấy thứ  ở cữ! Bác để đồ lên xe cho cháu."
Trong nhà một lúc  hai cháu trai, ông cụ vô cùng vui vẻ.
 sữa của con dâu  đủ cho hai đứa bé bú, lúc  mới cầm đồ  ngoài  đổi ít sữa bột vè.
Ở nông thôn sữa bột thật sự quá khó  , nhưng mà bên gia đình quân nhân  thì khác,   trong nhà  đứa bé, đều  cung ứng cố định, chỉ cần cầm tiền giấy  mua là .
Bác trai dùng tốc độ nhanh nhất đóng gói đồ, thực  cũng chỉ cho hết rổ sọt gọn  mà thôi, xếp chồng lên , như  dễ cầm hơn.
Con gà to và thổ sản gì đó đều đặt trong sọt,  khi sắp xếp xong tương đối dễ cầm, nhưng mà một  vẫn  cầm  hết.
"Cháu gái, cháu ở chỗ nào? Nhiều đồ như , để bác đưa về giúp cháu."
Mạnh Phất Yên  xe  một lát, lắc đầu : "Không cần  bác,  bộ buộc lên xe là , cháu  thể chở  hết."
Thổ sản gì đó đều đặt trong sọt, xếp chồng lên  buộc ở ghế , hai bên treo một ít, phía  đặt một ít, còn rổ thì càng thêm đơn giản, dùng dây thừng xâu  buộc ở phía  là .
Lại tìm một lát phát hiện còn   bán gà rừng, con thỏ, nhưng  nhiều lắm, đều là một hai con.
Mạnh Phất Yên đoán  sai, phần lớn   là  trực tiếp đổi lấy đồ, nhưng mà đồ của cô đều đổi cho bác trai, lúc  thêm chút tiền và phiếu,   cũng nguyện ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-402.html.]
Lại mua ít thổ sản, cộng thêm hai con thỏ một con chim trĩ, Mạnh Phất Yên mang theo đồ về nhà.
Con mồi và hai con gà to  đều còn sống, Mạnh Phất Yên trói  để trong sân, tạm thời nuôi , đợi khi  tiệc rượu  giết.
Nhìn thấy con thỏ và con gà trống to, hai đứa bé vô cùng hưng phấn, kêu gào lập tức lao tới, dọa hai con gà trống to kêu to.
"Tránh xa một chút!" Mạnh Phất Yên sợ tới mức vội vàng kéo Đôn Đôn : "Không thể chạm , cẩn thận nó cắn em!"
Gà trống to ở nông thôn  hiền, nhỡ  mổ trúng mắt thì xong đời.
Không thể chơi đùa với gà trống to, con thỏ thì  thể, chẳng qua chân của hai con thỏ đều  thương, vẫn luôn ủ rũ, Mạnh Phất Yên rót ít nước linh tuyền cho nó uống, lúc  mới  chút tinh thần.
Đôn Đôn ôm con thỏ chơi với  trai, Mạnh Phất Yên bảo giúp việc trông chừng hai đứa nhỏ,  thì  mua lồng gà trở về.
Đợi hai con gà trống to đặt  trong lồng sắt, Mạnh Phất Yên mới thở phào nhẹ nhõm, con chim trĩ   còn thở, nhưng mà   vẻ c.h.ế.t   bao lâu, mau chóng xử lý là .
Bên  Mạnh Phất Yên ở nhà  đồ ăn, bên Cố Đình Chi, cũng nhanh chóng  gọi trở về.
Bên Cố gia   yên, hơn nữa Lương Nguyệt trở về  với Cố gia, cho nên ông cụ Cố tự  gọi điện thoại bảo Cố Đình Chi trở về.
Cố Đình Chi , chuyện  là  thể tránh khỏi, cho nên về nhà một chuyến.
Lúc  trong phòng khách Cố gia   ít  , ông cụ Cố, Cố Đào, cùng với mấy cháu trai và chắt trai đều ở đây.
Người ở đây còn  tới hết   đầy phòng khách, nếu tất cả đều tới,  lẽ phòng khách  đều  đủ chỗ .
Đây là Cố gia, con cháu hưng thịnh xứng với tên thực.
Mỗi   thấy cảnh , Cố Đình Chi đều vô cùng đau lòng, trong nhà   vốn cũng  náo nhiệt, đáng tiếc cuối cùng đều qua đời hết, hiện giờ chỉ còn   .
Mà đám   mắt ,   nhiều  đều là dựa  tiền của   nuôi lớn.
Cố Đình Chi  ông cụ Cố  ở vị trí trung tâm, khóe miệng  nhếch lên: "Ông già, ông tìm   việc gì?"
Thái độ  thèm để ý , khiến ông cụ Cố vô cùng tức giận, đôi mắt thông minh lanh lợi lập tức nhiễm lên gió bão kinh , chẳng qua ông  quen  cảnh tượng lớn,  nhanh  kìm nén cảm xúc xuống.