Cố Đình Chi  thấy cô,  chút bất ngờ: "Lúc  em   thế?"
Mạnh Phất Yên  : "Em đến chợ nông sản mua ít đồ!"
Sau khi  xong, cô  thoáng qua Lương Nguyệt và cháu gái của bà : "Anh quen ?"
Cố Đình Chi lập tức lắc đầu: "Không quen."
Sắc mặt của Lương Nguyệt và cháu gái bà  càng khó coi.
Mạnh Phất Yên nở nụ : "Em  đến  một lát,  thấy   chuyện với bọn họ, còn tưởng là  quen cơ!"
Sắc mặt Lương Nguyệt càng thêm khó coi, còn  chút hoảng loạn, cô thật sự  sớm đến ư?
Cố Đình Chi còn định giải thích hai câu, Mạnh Phất Yên   nhiều lời: "Nếu giữa trưa  rảnh, trở về ăn cơm, em tự   bếp,    !"
Cố Đình Chi gật đầu: "Ừm,  em  , trở về sớm một chút."
"Ừm!"
Sau khi  xong, Mạnh Phất Yên đạp xe rời ,  thèm  Lương Nguyệt và cháu gái bà  một cái.
Cố Đình Chi  thoáng qua bọn họ, cũng   gì nữa xoay   .
Mọi  rời , cuối cùng cháu gái Lương Nguyệt  nhịn   , dù  cũng là cô gái mười mấy tuổi, vốn dĩ chị gái trong nhà đều lợi hại như , cô  cũng cho rằng trong nhà   lợi hại, cô  cho rằng gả cho Cố Đình Chi là chuyện chắc chắn.
Lúc   các cô lót đường, bọn họ đều gả cho ông già lớn tuổi, đều   kế, cô  còn tưởng cuối cùng   thể thoát khỏi vận mệnh .
Cố Đình Chi trẻ tuổi đầy hứa hẹn còn tuấn tú, cô  ngay cả  khi kết hôn nở mày nở mặt cỡ nào đều nghĩ tới, kết quả  nghĩ tới   căn bản chướng mắt cô .
"Khóc cái gì mà ? Chỉ  ,     ở đây,  cháu  biểu hiện một chút? Đứng ở chỗ   rên một tiếng, giống y như  chết, bình thường trong nhà dạy cháu như thế nào?"
Lương gia  con đường quan hệ cạp váy, đối với con gái trong nhà, đương nhiên là trải qua bồi dưỡng,  thế nào khiến  đàn ông vui vẻ, là môn bắt buộc của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-401.html.]
 hôm nay cháu gái  thấy Cố Đình Chi,  mà   chút phản ứng nào, mấy chiêu dạy thường ngày thật sự  dùng một chiêu nào.
Cháu gái vốn đau lòng kết quả còn  mắng, càng thêm mất hứng, xoay  rời ,  để ý tới Lương Nguyệt.
Mạnh Phất Yên đạp xe đến chợ nông sản, nơi   rộng,  lẽ bởi vì gần quan khu cho nên tới nơi  phần lớn là gia đình quân nhân, thông thường gia đình quân nhân  phiếu, dân chúng tới đây trao đổi đặc biệt nhiều.
Trong tay gia đình quân nhân  nhiều thứ , quân đội cung ứng đầy đủ hơn  nhiều cơ quan.
Nhìn một vòng, phần lớn đều là nông sản, còn  một ít vật phẩm thủ công, ví dụ như rổ, thùng gỗ, các loại đồ gia dụng.
Thấy  một bác gương mặt đầy phong sương, làn da đen sẫm, nếp nhăn rõ ràng,  tay   ít vết nứt, cho dù ngày hôm   lạnh lắm, tay của ông    là  quanh năm  thủ công, tổn thương do giá rét nứt , lớn tuổi đều để  dấu vết.
Trước mặt ông  bày hai con gà trống to, mấy cái sọt và rổ, một ít hạt dẻ, còn  rau dưa nhà trồng, ngoài  còn  ít thổ sản phơi khô.
Lương thực  thể đưa  bán, nhưng mà thổ sản thì  phép.
DTV
Mạnh Phất Yên  thấy, hỏi: "Bác , những thứ ... Bác  đổi lấy cái gì?"
Bác   thấy đối phương là cô gái nhỏ trắng trẻo nõn nà, ăn mặc  còn đẩy xe đạp,   là  điều kiện .
Bác trai  lộ  tươi  hiền lành: "Cháu gái cháu  thứ gì? Bác  đường đỏ, sữa bột, còn  vải bông, thật sự   cho phiếu cũng ."
Thực  phần lớn   vẫn là  vật phẩm, trực tiếp cầm đồ, phiếu  mua còn  chắc mua , hợp tác xã mua bán cũng    nào cũng  hàng.
Mạnh Phất Yên  đồ ở sạp ông , : "Cháu đều lấy hết."
Nói xong cô lấy túi to  ghế  xe xuống, vươn tay  trong túi, thực  là cho đồ  trong túi.
"Cháu gần như  những thứ bác cần, những thứ  đều cho bác, bác xem  đủ  ?"
Bác trai cầm túi  một lát, bên trong   nhiều đồ, một túi đường đỏ to, còn  nặng, bác trai ước lượng  2 cân.
Ngoài  còn  bốn túi sữa bột, một miếng vải bông, vải dệt là chồng lên,  độ dày thì  vải dệt khá nhiều, còn  một túi kẹo sữa thỏ trắng to, hai hộp sữa mạch nha, trong túi giấy dai  hai miếng bánh trứng gà, nửa cân bánh quy  nhân, còn  một cái lọ.