Mười giờ mới  cửa, đạp xe của em trai vốn định đến chợ  xem, kết quả còn   khỏi bộ đội, thì thấy Cố Đình Chi  hai  phụ nữ chặn đường.
Một  lớn tuổi,  còn  là thiếu nữ trẻ tuổi!
Mạnh Phất Yên lập tức  hứng thú.
Đến gần , ồ, còn là  quen!
Người lớn tuổi một chút, còn   là Lương Nguyệt!
DTV
Lúc  Lương Nguyệt vô cùng tức giận, dẫn theo cháu gái tới tìm Cố Đình Chi, tức giận :
"Cố Đình Chi,    giữ chữ tín như ? Rõ ràng là  kết  với nhà ,    đánh báo cáo kết hôn với  khác? Cậu coi phụ nữ Lương gia chúng  là gì hả?"
Gương mặt của Cố Đình Chi lạnh lùng, cảm thấy hai  phụ nữ như  hiểu tiếng   mặt đúng là phiền.
Lương gia là loại mặt hàng gì cả thủ đô  đều , ở trong  giả bộ vô tội cái gì?
"Đồng chí Lương, hình như    bà càng    nào của Lương gia bà, đồng ý kết  với nhà bà khi nào? Báo cáo kết hôn của    phê chuẩn, lúc  bà  phá hoại, nghĩ tới kết cục   ?"
Lương Nguyệt tức giận : "Sao   từng ? Cha  cùng với ông nội ..."
"Người nào đồng ý thì bà  tìm  đó, huống chi  cũng  xem là  Cố gia,  từ nông thôn tới, hiểu ?"
Anh liếc mắt  Lương Nguyệt một cái, trong mắt  chút châm chọc: "Hơn nữa nếu Cố gia thực sự đồng ý với bà, bà còn cần tự  dẫn  đến chặn đường  ?"
"Cậu..."
Khinh thường trong mắt Cố Đình Chi thật sự quá rõ ràng, khiến Lương Nguyệt vô cùng  hổ giận dữ.
Nhà  đẻ bọn họ là gia tộc lớn ở thủ đô, bình thường   gặp   nào  khách sáo mấy câu, Cố Đình Chi  ỷ     chút công lao thì  để    mắt ?
"Cố Đình Chi,  còn trẻ, đừng quá càn rỡ, đừng tưởng rằng     chút công lao thì  thể vô pháp vô thiên, thủ đô cũng   là thôn nhỏ  của ."
Cố Đình Chi nhếch miệng,  mỉa : " đều  thể khiến bà dẫn theo cháu gái đưa tới tận cửa,  thể  càn rỡ  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-400.html.]
"Cậu..." Sắc mặt Lương Nguyệt  đổi: "Cha và ông nội    khả năng đồng ý cho  cưới con gái riêng của Lục gia, cô  cũng   con gái ruột của tư lệnh Lục,  thực sự nghĩ rằng cưới cô  thì  thể bám lấy  Lục gia ?"
Cố Đình Chi nghiêm mặt: "Bám Lục gia   thì   , dù    nhà các   bám lấy ."
"Cậu..." Lương Nguyệt và cháu gái bên cạnh đều gương mặt đỏ bừng lên, thật sự là lời  của Cố Đình Chi quá thẳng thắn, những lời  cũng  khó .
Tuy nhiên...
Chuyện  là thật.
"Đình Chi!"
Giọng  của Mạnh Phất Yên vang lên từ phía , Cố Đình Chi  định rời   thấy cô gọi thì  đầu, thấy  Mạnh Phất Yên đẩy xe đạp  tới.
Nhìn thấy Mạnh Phất Yên, sắc mặt Lương Nguyệt và cháu gái bà  cũng  đổi.
Cố Đình Chi trẻ tuổi đầy hứa hẹn,   kết hôn, mỗi gia tộc lớn ở thủ đô đều nghĩ cách, nhanh như   rơi  Lục gia, đối với Lục gia mà  chắc chắn là chuyện .
Trước mắt Lục gia chỉ  ba cháu trai, con gái duy nhất là   mắt, cho dù   con ruột  , cô đều  quan hệ  tầm thường với Lục gia, Cố Đình Chi cưới cô, rõ ràng là  ở trận doanh của Lục gia.
Lục Quốc Trung chắc chắn là vui mừng vì chuyện .
Lúc  nếu     tới cạy góc tường, Lục Quốc Trung chắc chắn sẽ mất hứng.
Lương gia  đắc tội nổi Lục Quốc Trung.
Bọn họ dám chặn Cố Đình Chi, đó là vì cho dù thất bại,  lẽ Cố Đình Chi sẽ   chuyện  .
Trong lòng chắc chắn còn  chút đắc ý, dù      nhiều  đang tranh đoạt , nhưng    khả năng khiến Lục Quốc Trung phản cảm, nhỡ  Lục Quốc Trung cho rằng   quan hệ với Lương gia thì   bây giờ?
Mà nếu bọn họ thành công,  Cố Đình Chi sẽ là con rể nhà bọn họ, cũng  thể đẩy cho bên ông cụ Cố, cho dù Lục Quốc Trung vì chuyện  mà bất mãn với Lương gia bọn họ, nhưng mà tiềm lực của Cố Đình Chi đều  chiếm , trả giá một chút cũng đáng.
 mà  mắt  chuyện  thành công, còn  Mạnh Phất Yên  thấy ,   cô  ở đó bao lâu,    bao nhiêu?
Nhỡ  cô trở về tố cáo với Lục Quốc Trung thì   bây giờ?