Rút hơn 5000 tệ ,  thẳng tới cửa hàng bách hóa mua.
Bát muôi chậu gáo trong nhà, các loại đồ ăn, ga trải giường chăn dùng trong kết hôn, ngoài  còn  rèm, trong nhà   rèm.
Sau đó là mua đồ vệ sinh cá nhân, sách vở, giấy tờ, hầu hết đều dùng phổ biến trong cuộc sống hàng ngày.
Kết hôn luôn   chút cảm giác nghi thức, cho nên quần áo, giày, trang sức là mấy thứ  thể thiếu.
Sau khi mua sắm một lát, hai  xách túi lớn túi nhỏ di chuyển lên xe, 5000 tệ tiêu hơn nửa.
Ngồi  xe, hai  đều cảm thấy vô cùng  nghiền, Cố Đình Chi  đầu hỏi:
"Còn  mua gì nữa ?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu:
"Gần như  đủ hết, còn  một  thứ vụn vặt đến bộ đội mua là . Hơn nữa  lầu còn  trang trí, tạm thời chúng   ở bên đó, dầu muối tương dấm còn  cần mua."
Cố Đình Chi nắm tay cô: "Vậy  trở về tìm cha  định ngày kết hôn nhé? Em  kết hôn  lúc nào?"
Mạnh Phất Yên thật sự  từng nghiên cứu chuyện : "Em  từng nghiên cứu chuyện , cũng  nghĩ tới sẽ nhanh như , trở về bàn bạc với cha   ."
Cố Đình Chi gật đầu, lái xe về quân khu.
Trở về nhà,  thi công  qua,  lầu bắt đầu  việc.
 mà vì căn nhà  trang trí xong xuôi, cho nên  cần xây tường thật, chỉ cần dùng tấm ván gỗ ngăn cách là .
Dù  một mặt khác cũng  tủ quần áo, lúc  tấm gỗ đều  dựng lên.
Dùng phong cách trang trí thống nhất,   đều  chuẩn , dù    đều   khác mấy, cho nên   chuẩn  .
Như  đối với chủ hộ mà , ưu đãi là  nhanh  thể  thành,  chậm trễ thời gian kết hôn.
Hai  đặt hết đồ lên bàn, phần lớn đặt ở phòng ngủ  lầu, một phần khác đưa về nhà Mạnh Phất Yên,  mấy thứ khi kết hôn sẽ mang qua.
Khi về đến nhà,  vặn ăn cơm trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-397.html.]
Hôm nay Mạnh Tô Cầm và Lục Quốc Trung đều trở về, nên  giữa trưa bọn họ sẽ trở về.
Mạnh Phất Yên và Cố Đình Chi về đến nhà, lập tức đến phòng bếp ăn cơm.
"Đi mua đồ  hả?" Mạnh Tô Cầm hỏi một câu.
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng ạ,  xem một chuyến, cơ bản  mua những đồ cần dùng, còn  ít đồ đạc nhỏ buổi chiều sẽ đưa tới, còn mấy thứ vụn vặt còn thiếu qua mấy ngày nữa mua ở hợp tác xã mua bán là ."
Mạnh Tô Cầm  tít mắt hỏi con gái: "Con  mua đồ cưới gì? Mẹ chuẩn  cho con."
Mạnh Phất Yên   quá nhiều cảm giác đối với chuyện, trong  gian của cô  nhiều thứ  lắm, những thứ ở mặt ngoài   để ý tới.
"Hiện giờ  thiếu gì cả, nhà cửa đều  trang trí xong, mua mấy món nhỏ là  thể ở, con... Thật sự  nghĩ  thiếu cái gì."
Mạnh Tô Cầm  đồng ý : "Chuyện   thể giống  ? Cho dù con  thiếu đồ  , đồ cưới đều  chuẩn ."
Mạnh Phất Yên nghĩ một lúc lâu, chỉ  thể thở dài,  thật sự là quá giàu , ngay từ đầu   cần thứ gì.
"Mẹ  chuẩn  cho con thứ gì? Bên  đồ đạc đầy đủ hết,   thể  mua cho con bộ khác  đúng ? Hay là, chuẩn  cho con mấy cái chăn bông to?"
DTV
"Phốc..." Mạnh Vân Ký  to.
"Khi cha  kết hôn,  tự chuẩn  cho  đồ nội thất, còn  xe đạp đồng hồ... Hiện giờ gả con gái nếu chỉ  mấy chiếc chăn bông,  lẽ sẽ     c.h.ế.t mất."
Mạnh Tô Cầm trừng con trai  một cái, nhưng đồng ý với lời   .
"Em trai con   sai,   chuẩn  gì cả,  khác sẽ nghĩ rằng nhà chúng   coi trọng con. Đồ cưới  tất  chuẩn , mấy năm nay     ít thứ , đến lúc đó cho con  của hồi môn."
Mạnh Phất Yên gật đầu,  mấy thứ  cô  là đồ cổ.
"Của hồi môn  thành vấn đề, nhưng mà mấy thứ  tạm thời  thể lấy , nếu   dùng mấy thứ  cho con mặt mũi ở bên ngoài mà ,  lẽ   tác dụng gì."
Mạnh Tô Cầm: "..."
Bỗng nhiên Mạnh Phất Yên : " , năm đó  chuẩn  đồ cưới cho con, con đều giữ  hết,  là dùng mấy thứ đó?"
Năm đó Mạnh Tô Cầm cho rằng   sống nổi,  chuẩn  một phòng đồ cưới cho cô, đều chuẩn  đầy đủ cả, đến nay còn  trong  gian của cô!