Sô pha, bàn  phòng khách và bàn  việc, giá sách ở phòng  việc đều là nguyên bộ, phong cách cổ xưa khí phách, Mạnh Phất Yên cảm thấy  tệ lắm, cho nên  đổi.
Dưới lầu phòng khách to hai gian phòng ngủ cộng một phòng chứa đồ nhỏ,  lầu phòng khách nhỏ cộng thêm bốn phòng ngủ.
Hai  ở, quả thực quá rộng rãi.
Đây là nhà phân theo cấp bậc, cấp bậc càng cao đương nhiên là đãi ngộ càng , đương nhiên là cấp bậc cao sẽ  còn ít tuổi nữa, dìu dắt con cái chiếm đa , nhà cửa nhỏ cũng  ở đủ.
Kiểu như Cố Đình Chi và Mạnh Phất Yên, tính là trường hợp đặc biệt.
Mạnh Phất Yên ngây ngất hỏi: "Như   , nơi  là nhà chúng  ư?"
Cố Đình Chi lộ  tươi , vươn tay ôm lấy bả vai cô: "Đương nhiên, chìa khóa đều  đưa cho chúng ."
Mạnh Phất Yên vui vẻ  chết, nhảy lên chạy tới chạy lui xem phòng ngủ chính,  hai phòng ngủ lớn, một ở tầng  và một ở tầng .
Dưới lầu  đồ nội thất  kèm, tủ quần áo đều ,  lầu cũng như .
Chẳng qua  lầu lớn hơn  lầu một chút.
Tủ quần áo và giường đều dùng nguyên liệu ,  cao cấp còn khí phái.
Cố Đình Chi hỏi: "Em  ở lầu   lầu ?"
Mạnh Phất Yên nghĩ một lát: "Vẫn nên ở lầu  , hai chúng  đều trẻ tuổi,  cầu thang cũng   vấn đề gì, cũng   nhiều tuổi  trèo nổi, phòng ngủ ở  lầu cũng kín đáo hơn chút."
Không  Cố Đình Chi nghĩ tới gì đó, khóe miệng đều sắp  kiềm chế .
Mạnh Phất Yên  phòng ngủ  lầu, chỉ  tủ quần áo to sát tường :
"Phòng ngủ  rộng như ,  chút trống trải. Thực  phòng ngủ cũng  cần quá lớn, tủ quần áo   đủ cho em dùng, nơi  thêm một bức tường thì thế nào? Làm một phòng để quần áo riêng, như  bên trong còn  thể  thêm ngăn tủ gì đó."
Một hàng tủ quần áo như    rộng đối với gia đình bình thường, dù  niên đại  vật tư khan hiếm, phiếu vải cũng  nhiều, lấy   nhiều quần áo để như ?
DTV
 Mạnh Phất Yên thì khác, cô mang  nhiều quần áo từ nước ngoài về, hiện giờ trong  gian  cả đống, cho dù là một hàng như  cũng  để  hết quần áo cô thường mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-396.html.]
Áo bành tô dài ngắn đủ  màu sắc của cô, váy liền áo, váy nửa , vest, trang phục mùa xuân hạ thu đông,  trăm ngàn bộ, chút vị trí như thế   thể đủ?
Cố Đình Chi  cô gái nhỏ  nhiều đồ, ở nước ngoài chơi bốn năm,  khắp thế giới, cô mua đủ món đồ kỳ lạ, quần áo giày dép càng nhiều.
"Được, thêm bức tường mà thôi, đơn giản. Trên lầu nhiều phòng như , để  hai gian cho con chúng  ở, còn  để hết thành phòng chứa quần áo của em là ."
Mạnh Phất Yên hài lòng.
Nhìn một vòng, đồ dùng hàng ngày đều , nhưng mà ở  nơi  thì  mua thêm nhiều đồ.
Hai  bàn bạc một lát, quyết định  mua sắm, mau chóng trang trí  căn nhà.
Bỗng nhiên Mạnh Phất Yên nhớ tới một vấn đề: "Trên   còn tiền gửi ngân hàng ?"
Bọn họ chắc chắn là  tiền, nhưng mà tiền ở nước ngoài  thể lấy  tiêu trong nước, hơn nữa vẫn luôn ở nước ngoài nhiều năm như ,  khi trở về   gì ngang nhiên tiêu dùng, nhỡ    xung quanh đỏ mắt tố cáo thì  .
Tiền luôn   nguồn gốc mới .
Mạnh Phất Yên rời  xong, tiền thuê của Mạnh gia đều do  cô cầm,  đồ trong nhà đều là  cô mua ư?
Cố Đình Chi gật đầu:
"Yên tâm, , trong  thời gian  ở nước ngoài vẫn dựa theo chức vị của  phát tiền lương, hơn nữa mấy năm nay còn   nhiều thành tích như thế,  thành nhiều nhiệm vụ như , phía  khen thưởng  ít tiền thưởng, em cũng  một phần, hôm nay đều đưa cho ."
Sau khi  xong  lấy sổ tiết kiệm , hai cái, mỗi cái một vái, một cái hơn bốn vạn.
Một vạn là của Mạnh Phất Yên.
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Nhiều như  !"
Cố Đình Chi  :
"Đương nhiên, những cống hiến đó   chút tiền   thể so sánh , nếu    chúng  còn trẻ tuổi,  gánh vác  hết, sợ  một   đỏ mắt,   chừng  khen thưởng càng nhiều!"
"Đi thôi,  mua đồ."
Cố Đình Chi kéo Mạnh Phất Yên  cửa,  tìm   tủ ,  đó lái xe đến nội thành.