Anh chỉ cần tạm thời nhẫn nại một chút,  nhanh là  thể lấy   thứ của Cố gia.
Sau khi trọng sinh  vẫn luôn  như , cho nên khi lập công,  đều liên lạc với Cố gia.
Anh  ông cụ Cố gia  trúng ích lợi, chỉ cần là chuyện  lợi với Cố gia, đối phương chắc chắn sẽ .
Cho nên ông  tuyệt đối sẽ  để công lao của   cướp , chỉ  mở rộng,  lợi   hại đối với .
Mấy năm ở nước ngoài, một là   trách nhiệm đối với quốc gia, hai là  cũng  thể đạt  ưu đãi,  lợi đối với sự nghiệp tương lai của , ba là Yên Yên   nước ngoài,  cũng  sống  thời gian hạnh phúc, vì thế mới dẫn Yên Yên  nước ngoài mấy năm.
Vốn tưởng rằng  khi trở về  còn  thể  con đường lúc , duy trì quan hệ mặt ngoài với Cố gia, tạm thời  đắc tội ông cụ, nhưng  thể đối phó  kế và con của bà , cuối cùng đợi    lớn dần,  thu thập đám  còn .
Kết quả  nghĩ tới  khi trở về, đối mặt với tình hình  trong dự liệu của , nhưng mà    chút  chịu nổi.
Chẳng lẽ đây chính là từ tiết kiệm mà  xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ mà  tằn tiện thì khó ?
Mấy năm nay  sống quá hạnh phúc,     chịu nổi sắc mặt của đám  Cố gia
Nhìn thôi đều cảm thấy ăn  ngon.
Mạnh Phất Yên ngây ngẩn cả , cô cũng  nghĩ tới Cố Đình Chi sẽ như .
 mà nghĩ một lát cũng  thể lý giải, con  sống ngày lành quen,  nào  thể chịu  cả ngày đối mặt với đám biến thái?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-393.html.]
"Anh vốn nghĩ  là con cháu Cố gia dù  cũng  thoát khỏi, dứt khoát mượn thế của ông cụ phát triển bản , dù   cần cũng phí. Kết quả bây giờ  phát hiện chịu thêm một giây đều là hành hạ,   chịu phần tức đó đúng ?"
DTV
Cố Đình Chi gật đầu.
Mạnh Phất Yên lập tức nở nụ , vô cùng xán lạn, cô dựa  trong lòng Cố Đình Chi, ngửa đầu  :
"Không  chịu thì  chịu, em  địa vị và tài phú của Cố gia hiện giờ là do bên   mang tới, nhưng mà   biện pháp, bọn họ   ."
"Anh  lấy  mấy thứ  quả thật  thể lý giải, nhưng mà hiện giờ  giàu  hơn bọn họ,  lấy  phần    đều   cả. Nếu   và  trai  còn sống, chắc chắn hy vọng   thể sống thật , sớm kết hôn sinh con,  nhất là  thể cách xa Cố gia."
"Bây giờ chúng    tài phú cả đời cũng  tiêu hết,  cần nghĩ tới đám  Cố gia  gì. Ban đầu ông bà ngoại   việc buôn bán, việc buôn bán  thành công thì chắc chắn sẽ  thất bại, coi như là một  đầu tư thất bại , bây giờ xoắn xuýt đống tiền của   gì?"
"Còn phần thù hận đó,  báo thù cũng  nhất thiết  là  một nhà với bọn họ! Cả nhà đó   một ai là  , nhỡ  ngày nào đó gặp xui xẻo còn liên lụy tới !"
Cố Đình Chi cúi đầu, thở dài: "Cố chấp nhiều năm như ,  khó lập tức buông xuống,   thể  xóa là xóa?"
Mạnh Phất Yên xoay  , dựa   , ôm lấy cổ , lúc   gương mặt xinh  là tươi  ấm áp, loại ấm áp  Cố Đình Chi vĩnh viễn  cảm nhận  ở Cố gia.
"Em  trong lòng   hận, cho nên cho dù    quyết định gì em đều ủng hộ . Trước đây   diễn trò ở Cố gia,  mượn dùng quyền thế của bọn họ, em  ngăn cản  là vì em  thể lý giải."
" mà hiện giờ      như ,  thì em chỉ   thực  thật sự  cần thiết. Nếu em là , em chắc chắn sẽ   chút dính líu gì tới Cố gia, nếu  thì đến lúc hủy hoại bọn họ,  thể  tay quá nặng, nếu  tội danh của bọn họ quá lớn sẽ liên lụy đến bản ."
"Hiện giờ quân công của  tích lũy  đủ, trong đám  trẻ tuổi    nổi bật,   nào  thể so  với . Lúc    là   mượn thế Cố gia, mà là Cố gia  mượn thế  mới đúng. Không  , vãn bối Cố gia   bản lĩnh, chống đỡ   bao lâu sẽ thành vỏ rỗng,  lăn qua lăn  với đám    gì?"