Mạnh Phất Yên  qua kéo Đôn Đôn đang cưỡi lên  một bé trai.
"Làm gì thế? Ai cho em đánh  khác?"
Đôn Đôn đang đánh hăng say, kết quả    kéo ,  đầu thì thấy chị gái như tiên nữ nhà .
Cậu bé sửng sốt một lát, kịp phản ứng  là chị gái mới về hôm qua của , gương mặt nhỏ mũm mĩm hưng phấn đến đỏ bừng:
"Chị, chị cả, đánh  ,   hư hỏng!"
Ngón tay mũm mĩm của đứa bé chỉ bé trai đối diện mới  dậy, bắt đầu cáo trạng.
"Cậu  cướp socola của em, đánh  !"
Bé trai đối diện vì đánh thua, lúc  gương mặt còn đỏ hơn Đôn Đôn,  lẽ là tức.
" nhổ ,  đoạt thì  ? Thứ đắng như , ăn  ngon một chút nào."
DTV
Đứa nhỏ   lớn hơn Đôn Đôn một chút, nhưng mà  mập như Đôn Đôn,  lẽ đây là nguyên nhân  đánh  Đôn Đôn.
Đôn Đôn chỉ mới hơn ba tuổi, nhưng đứa bé niên đại  ăn  ngon, dinh dưỡng  bằng đời , nhỏ bé một chút mới là bình thường.
Đôn Đôn thì khác, Lục gia   gánh nặng gì, cha  đều  tiền lương, còn  cô  nước ngoài gửi về  ít vật phẩm dinh dưỡng dành cho  bầu.
Cho nên hai đứa bé  cao hơn đứa bé nhà khác, cũng cường tráng hơn nhiều.
Đôn Đôn   thấy thế càng thêm tức giận, giương nanh múa vuốt  đánh  .
Mạnh Phất Yên  bộ giữ chặt, vì thế đứa bé  giống như đạn pháo lao  ngoài, rầm một tiếng,   dựa  trọng tải va ngã đối phương, trực tiếp cưỡi lên  đối phương đánh.
Không thể  ,  mấy đứa bé đánh  trông thật vui!
Mạnh Phất Yên  chút  xa nghĩ.
Dù  cũng  lớn, đứa bé non choẹt hung dữ, thật sự quá đáng yêu.
 mà đánh  dù  vẫn là  đúng, cho nên Mạnh Phất Yên  hai giây, lập tức  tới kéo em trai nhà  .
Đứa bé quơ hai tay trong  trung: "Buông..."
"Được , đừng đánh nữa, em   đánh  em, quá bắt nạt   thì  ."
Kết quả Đôn Đôn còn   gì, đứa bé đối diện   hài lòng: "Ai  em  đánh   ? Em  đánh c.h.ế.t  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-390.html.]
Sau khi  xong thì xông lên  đánh  với Đôn Đôn.
Chậc chậc!
Đứa bé lớn lên ở đại viện đều ngang tàng như thế ?
Rõ ràng  đánh  còn  tiếp tục đánh?
Đứa bé quá gấu thì  đáng yêu nữa.
Mỗi tay của Mạnh Phất Yên kéo một đứa, tách hai đứa bé .
"Được , đều đừng náo loạn nữa,    lời chị sẽ đánh em, em tên là gì? Hành động cướp đoạt socola nhà  khác của em  sửa,  lớn nhà em là ai?"
Đứa bé bình thường đều sợ  lớn, cộng thêm đối phương  gọi  lớn nhà  bé,  bé càng thêm sợ, phần lớn đứa bé đều sợ  gây chuyện ở bên ngoài   lớn  sẽ ăn đòn.
 mà đứa bé  mắt  thì khác,  đánh  ,  bé thẹn quá hóa giận, điên cuồng vùng vẫy:
"Buông, buông , em bảo bà nội tới đánh c.h.ế.t chị!"
Đang quát to, một  phụ nữ ăn mặc đặc biệt thời thượng,  chỉ hơn ba mươi  tới, khi thấy đứa nhỏ trong tay Mạnh Phất Yên, thì cau mày :
"Buông tay, ai cho cô đánh đứa bé nhà ? Lớn như  còn bắt nạt trẻ con ?"
Mạnh Phất Yên  thấy bà , quả thực    gì hỏi trời xanh.
 là oan gia ngõ hẹp mà!
Người    là  bốn năm  khi cha  cô kết hôn, cô chạy tới cửa hàng bách hóa mua đồ cưới cho ,  gặp Lương Nguyệt vị  của Lương gia ?
Mạnh Phất Yên  thấy bà , giọng điệu cũng   lắm.
"Con mắt nào của bà thấy  đánh thằng bé? Vừa  tới là chất vấn ? Thằng bé cướp đồ ăn vặt của em trai , còn đánh  với em trai ,  kéo thằng bé  còn   ?"
Lương Nguyệt sửng sốt,  đứa bé mũm mĩm bên cạnh, bà   ghét đứa nhóc , là con của con khốn Mạnh Tô Cầm  sinh, em trai cô ?
Hai đứa bé đáng ghét  lấy   chị gái?
Lúc  Lương Nguyệt chú ý tới Mạnh Phất Yên,  lướt qua đứa bé trong tay cô, ánh mắt bà  lạnh lùng chất vấn:
"Cô là chị nó ? Không  nó chỉ  một  trai thôi ? Lục gia cũng chỉ  một bé trai mười mấy tuổi, là Mạnh Tô Cầm sinh với chồng cũ, cô chui   thế?"
Mạnh Phất Yên  nhếch miệng:
" cũng là con của Mạnh Tô Cầm, là lão đại, lúc  khi   kết hôn   tham gia, chẳng qua  lâu   rời  mà thôi,   nhiều  trong đại viện quen  lắm."