Quần áo, giày, đồ chơi quá nhiều, còn  các loại đồ ăn, tất cả tầng một   thấy  cảm giác trống trải lúc , nhét tràn đầy.
Có lẽ cũng  một phần nguyên nhân là  cô bận quá,   thời gian bận tâm trong nhà.
Một gia đình cho dù  tiền  , nữ chủ nhân   thời gian xử lý việc gia đình, phần lớn đều   trật tự.
Cuối cùng cha cô cũng trải qua tháng ngày  khói lửa nhân gian!
Ha ha ha ha!
Mạnh Phất Yên  quản nữa, lên lầu thu dọn đồ của   .
Lần  cô mang về  ít hành lý, dù      biện pháp  nước ngoài, trong nước  nhiều năm  mới thoáng hơn, vật tư vẫn tương đối thiếu thốn, co mang nhiều về chút   mới  lý do lấy .
Lấy hết quà chuẩn  cho   ,  chỉ  thích, còn  quà cho đám đồng bọn ở thành phố Thường Ninh, cô đều  quên, sắp xếp xong thì gửi qua đường bưu điện.
Thân thích nhà  lấy  để sang một bên, cô đều  trở về, các  trai ở thủ đô chắc chắn sẽ về ăn cơm, đến lúc đó sẽ đưa cho bọn họ.
Còn  trong nhà, đợi bọn họ trở về sẽ đưa cho bọn họ.
Sau đó là đồ của , quần áo, giày, trang sức, mỹ phẩm dưỡng da... đều mang về quá nhiều, đầy bốn rương hành lý to, giống y như chuyển nhà.
Đây là ở bên ngoài,  nhiều thứ đều cho   gian  lấy .
 mà nếu bên ngoài  mang nhiều về lắm,   lấy  cũng  tiện giải thích, chỉ  thể mang nhiều mấy rương.
Lấy  hơn ba mươi chiếc váy, hơn hai mươi bộ vest, hơn mười đôi giày  đặt ở ban công phơi nắng.
Tuy đều  khô tinh, nhưng  đường lâu như , vẫn luôn đặt trong rương hành lý, luôn  lấy  gặp ánh sáng.
Đặt mỹ phẩm dưỡng da lên  bàn trang điểm,  đó cô cầm lấy quần áo    giặt.
Mở tủ quần áo coi một lát, cô phát hiện ngoại trừ quần áo của cô  khi rời ,  thêm  ít quần áo mới,  lẽ là mấy năm nay cô  ở nhà,  mua thêm cho cô, may mà  khi cô trở về  thêm tủ quần áo trong phòng cô, hiện giờ đủ chỗ để quần áo.
Mẹ đúng là tri kỷ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-389.html.]
Trong sân  hệ thống cung cấp nước uống, Mạnh Phất Yên giặt quần áo xong thì mang đến chỗ ban công  phơi nắng,  đó  cửa tìm đôi song sinh.
Khu  nhà    ít nhà, ngoại trừ chỗ ở của sĩ quan cấp cao, còn  khu  nhà bình thường, mấy tòa nhà, ngăn cách  xa đều  thấy  âm thanh bên ,  lẽ bên trong   ít .
Trên đường  gặp  ít đứa nhóc choai choai, đều đang tuổi  đến trường, chơi điên cuồng.
Nhìn thấy chị gái xinh  trắng nõn nà như tiên nữ là Mạnh Phất Yên, ánh mắt của đám nhóc đều  chằm chằm cô.
Có đôi khi đứa bé  đơn thuần,  nghiệm chứng giá trị nhan sắc của ,  đôi khi chỉ cần xem đứa bé  thích bạn   là .
Có cô gái nhỏ tết b.í.m tóc đôi mắt sáng lấp lánh  Mạnh Phất Yên: "Chị, chị    ạ? Chị thật xinh ."
Mạnh Phất Yên  thấy thế thì vui vẻ,   nào  thích  khen chứ?
DTV
Hơn nữa đối phương còn là đứa bé, chắc chắn là  thật.
"Chị  tìm , các em  từng thấy Đông Đông và Đôn Đôn ?"
Đây là biệt danh của hai đứa bé song sinh.
Cô gái nhỏ lập tức gật đầu: "Có từng thấy ạ, bọn họ chơi ở bên quản trường, chơi  cây đại thụ!"
Mạnh Phất Yên  phương hướng quảng trường đó, đưa một viên kẹo cho cô gái nhỏ xong thì  đến quảng trường.
Khu  nhà nhiều , đương nhiên là đứa bé cũng nhiều, giai đoạn    còn   khái niệm tránh thai, đều là mang thai thì sinh, xem trọng nhiều con nhiều phúc, cho nên gần như mỗi nhà đều  mấy đứa bé.
Nhiều đứa bé tụ tập một chỗ như , ngoại trừ đến trường, còn  đương nhiên là tới chơi đùa.
Bên quảng trường đủ rộng,  đôi khi còn   qua bên đó huấn luyện, bọn nhỏ đều thích qua đó, tự  chơi hoặc xem các  trai huấn luyện.
Mạnh Phất Yên  mới  tới thì thấy một đám nhóc đang đánh , trong đó đánh hăng nhất, chính là em trai hoạt bát đáng yêu nhà .
Đám nhóc xung quanh  can ngăn,  vỗ tay ồn ào.
Trên trán Mạnh Phất Yên hiện rõ ba vạch đen, đứa nhóc nghịch ngợm , chẳng trách Vân Ký  là hai tiểu ma đầu.