Cảng Thành hiện giờ phồn hoa như đời , nhưng vẫn phát đạt hơn nội địa ít, nhưng mà Mạnh Phất Yên bộ một lát, cũng hứng thú gì.
"Làm ?" Thấy cô hứng thú lắm, Cố Đình Chi cảm thấy kỳ lạ, còn tưởng cô dễ dàng gì mới ngoài, sẽ vui vẻ cơ!
DTV
Mạnh Phất Yên dựa cửa kính xe, đáp : "Không cả! Toàn đều chua xót, nhúc nhích!"
"Vậy vì ở nhà nghỉ ngơi?"
Mạnh Phất Yên hung dữ trừng :
"Trong nhà quá nhàm chán, em là chua xót, cũng mệt, nên ngoài hít thở khí mà thôi. Lúc còn sức lực ngoài chơi điên cuồng, lái xe, chở em xung quanh là , ngắm phong cảnh."
Cố Đình Chi lái xe, thấy cô tinh thần gì, thì áy náy : "Có dùng lực quá mạnh ? Rất khó chịu ?"
Mạnh Phất Yên đầu , nở nụ , phản bác: "Ở đây chỗ mát xa ?"
Cố Đình Chi đáp: "Có, nhưng mà ít, bình thường nơi đều là đàn ông tới, phần lớn cũng chính quy."
"Vậy tìm nơi chính quy cho em, chọn thợ đ.ấ.m bóp nam, lực tay cũng mạnh hơn một chút."
Vừa dứt lời Cố Đình Chi dừng xe , đầu bên cạnh: "Tức giận ?"
"Hừ!" Mạnh Phất Yên hừ lạnh một tiếng: "Không !"
Cố Đình Chi tìm một chỗ yên tĩnh, dừng xe ở một bên, xuống xe, tới bên ghế phụ, mở cửa xe bế cô .
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Anh gì thế?"
Cố Đình Chi ôm cô đến ghế , nơi gian lớn hơn một chút, để cô sấp ở ghế, xổm ở bên cạnh xoa bóp bả vai, eo và hai chân cho cô.
"Anh mát xa giúp em là , lực như đủ ?"
Mạnh Phất Yên sấp ghế, thoải mái hừ hừ: "Ừm, mạnh thêm chút nữa."
Cố Đình Chi lập tức điều chỉnh lực, Mạnh Phất Yên thoải mái, cũng cáu kỉnh, ngoan ngoãn ở ghế, híp mắt vô cùng hưởng thụ.
"Đừng nóng giận, quậy em nữa, ?"
Mạnh Phất Yên lười biếng nâng mí mắt lên, lời kinh : "Không !"
Cố Đình Chi: "..."
Lập tức to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-383.html.]
Trong xe vô cùng yên tĩnh, bật đèn lên, ngọn đèn sáng lắm, nhưng vẫn thể thấy rõ.
Mạnh Phất Yên cứ sấp như , Cố Đình Chi mát xa cho cô nửa tiếng, cô vẫn cảm thấy thỏa mãn lắm.
Khi chua xót đau đớn mệt mỏi, cho dù là chuyên nghiệp, tùy ý xoa bóp đều vô cùng thoải mái.
"Còn xoa bóp nữa ?"
"Muốn!"
Rất nhanh bên ngoài mưa nhỏ, mưa đánh lên xe phát âm thanh tí tách, Mạnh Phất Yên chút hưng phấn ngẩng đầu lên:
"Trời mưa !"
"Muốn về nhà ?"
Mạnh Phất Yên lập tức : "Không , cứ ở bên ngoài , tiếng mưa rơi thật sự êm tai."
Ngoài cửa sổ mưa rơi càng lúc càng to, nhưng gió cũng mạnh, trốn ở trong xe mưa rơi trúng chút nào, Mạnh Phất Yên tràn ngập hưng phấn ngoài cửa sổ, :
"Đi thôi, đến nơi khác xem, tình hình sẽ sét đánh, tạm thời về. Anh đường ít , đường mòn trong rừng là nhất, em đến khu náo nhiệt."
Đã ngủ đủ, về nhà, dù Cố Đình Chi ở đây, tối muộn cũng sợ gặp nguy hiểm gì, trong gian nhiều đồ ăn, coi như là du lịch .
Cố Đình Chi thấy cô vô cùng hưng phấn thì khởi động xe, đưa cô dạo khắp nơi.
Mạnh Phất Yên dựa cửa kính xe, từng hàng mưa ở bên ngoài, còn mây tía ở phía xa, hỏi:
"Khi nào thì về nước Mỹ?"
"Ba ngày ."
"Gần đây bận rộn nhiều việc đúng ? Sau sẽ luôn bận như ?
Cố Đình Chi : "Lúc em ở bên cạnh, quá nhớ em, rảnh rỗi cả đầu đều là em, mà gặp , thật sự quá thống khổ, cho nên bận rộn việc luôn."
"Bây giờ em tới, cho dù bận tới mấy cũng sẽ dành thời gian ở bên em."
Mạnh Phất Yên: "..."
Không để ý tới miệng lưỡi trơn tru của , Mạnh Phất Yên thẳng kế hoạch của .
"Gần đây em ở thủ đô, gần như dạo hết cả thủ đô, Trường Thành nhiều , gì thể chơi đùa, mấy năm trở về, lẽ cũng đổi lớn gì. Hiện giờ ngoài, kế hoạch là bốn năm thậm chí là năm năm về nước, trong thời gian em du ngoạn khắp thế giới một ."