Cố Đình Chi  đẩy  ngoài cửa,  cửa phòng tắm đóng rầm ,  càng to hơn.
Anh  rời , mà đợi ở bên ngoài.
Vợ  trở , ngay cả  khí đều thơm ngọt, càng tới gần chỗ cô  khí càng ngọt ngào.
Cố Đình Chi  ở  giường,  tiếng nước ào ào trong phòng tắm, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào.
Căn phòng    đặc biệt trang trí , đặt hoa tươi cô thích, rèm, thảm, ngay cả ga giường, vỏ gối, chăn đều là màu cô thích,     thể sống vui sướng bên cô.
Kẻ thù của Mạnh Phất Yên  giải quyết, thù lớn  báo,  cũng khỏe mạnh trở về, cuộc sống   chỉ  hạnh phúc vui sướng,  còn áp lực giống như kiếp  nữa.
Mà , cũng  năng lực cho cô  thứ cô , chỉ cần nghĩ tới đây, Cố Đình Chi lập tức cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Rất nhanh Mạnh Phất Yên  , tóc còn nhỏ nước, cô đang dùng khăn lông lau tóc.
Cố Đình Chi lập tức tiến lên nhận lấy khăn lông trong tay cô.
Hai   đến mép giường  xuống, Mạnh Phất Yên trèo lên giường,  xe lửa lâu cả  mệt  chết,  thấy giường là   lên.
Cố Đình Chi cầm máy sấy  tới,  xuống  mặt cô: "Dựa   nghỉ ngơi một lát ,  sấy tóc giúp em."
Mạnh Phất Yên mệt  chết, dựa  bả vai   lâu  là ngủ mất.
Đợi khi cô tỉnh   nữa,  mở mắt , thì thấy  gương mặt  trai của  đàn ông nhà , lúc  trời  sắp đen, trong phòng  yên tĩnh,  cứ  bên cạnh cô như , mặt  về phía cô, cô  mở mắt là thấy .
Xa cách lâu như ,   thể  nhớ?
Lúc  dựa   gần như , cô  thể thưởng thức  chồng tương lai của  cẩn thận.
Lông mày , mũi , đúng là  !
Mạnh Phất Yên  nhịn  vươn ngón tay , nhẹ nhàng miêu tả một lát, dán sát  gần hôn một cái.
Dựa theo thông thường, lúc   nên tỉnh dậy  mới đúng, với lòng cảnh giác của , tình huống   đến mức   phản ứng, nhưng mà hiện giờ  vẫn ngủ  say.
Mạnh Phất Yên  đôi mắt ,  mắt   một vòng xanh đen, là kết quả của việc thức đêm lâu ngày,  lẽ trong  thời gian cô  ở đây   bận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-381.html.]
Không  quấy rầy , Mạnh Phất Yên dựa  lòng  thêm một lát, thấy  tới thời gian thì nhẹ nhàng  dậy, đến phòng vệ sinh rửa mặt.
Đợi rửa mặt xong  ,  vặn Cố Đình Chi  tỉnh, thấy trong lòng   ai  còn  ngây ngốc,   lên, mới phát hiện cô gái  thật sự  trở ,    đang  mơ.
"Sao  ngủ thêm chút nữa."
Mạnh Phất Yên  tới bên cạnh , dịu dàng :
"Đã ngủ no! Nên dậy thôi,  xem  mới là  cần nghỉ ngơi,   trong  thời gian em  ở đây  liều mạng  việc  ?"
Cố Đình Chi  dậy, nửa dựa  đầu giường, nắm lấy tay cô, trong đôi mắt đen láy là ý :
" ! Không  em ở bên, cuộc sống của    lạc thú, nên dùng hết tất cả thời gian  công việc. Buổi tối   em ở bên, thường  ngủ , nên dứt khoát tiếp tục  việc, bất tri bất giác trời sáng!"
"Yên Yên, trong  thời gian   em ở bên,  thật sự  vất vả!"
Mạnh Phất Yên: "..."
Tên khốn nạn !
Biết rõ  cố ý, nhưng mà  trạng thái của  thì ,  thật sự  vất vả, nên  nỡ  .
"Không  là em  trở về  ! Anh còn mệt nữa ,   ngủ thêm lát nữa ? Hay là, dậy ăn cơm tối ? Sắc trời  đen."
Cố Đình Chi  đồng hồ một lát, đúng là tới thời gian ăn cơm xong,  cô gái  mặt đôi mắt  sâu kín,   lời nào.
DTV
Mạnh Phất Yên nhíu mày: "Làm  ? Nhìn em như   gì?"
Bỗng nhiên Cố Đình Chi  khẽ,  dậy : "Không  gì,   rửa mặt."
Sau khi  xong  đến phòng vệ sinh, Mạnh Phất Yên còn tưởng   đánh răng rửa mặt, kết quả mấy phút    , phát hiện là tắm rửa sạch sẽ.
Lúc     chỉ  áo tắm dài, lỏng lẻo mặc  , chỗ n.g.ự.c lộ  mảng rộng, đai lưng quấn quanh hông, lười biếng  tới.
Bọt nước   theo vân da chỗ n.g.ự.c trượt xuống, trong tay  còn  khăn lông, đang lau tóc ẩm ướt.
Mạnh Phất Yên sửng sốt, thấy   xuống thì  qua cầm khăn lông trong tay :
"Để em  cho!"