Trong nhà náo nhiệt xong, khách khứa đều rời , Mạnh Phất Yên   với cha :
"Cha, , con dẫn Vân Ký  chơi quanh đây một lát! Cơm tối con sẽ trở về nấu!"
Nói một tiếng xong cô dẫn Mạnh Vân Ký rời ,  ở   bóng đèn.
Mạnh Phất Yên cảm nhận , trong  thời gian trở về, chỉ hơn một tháng mà thôi cô  biến thành trẻ con!
Lúc  đều là  lớn, chuyện gì cũng cần  tự  tính toán, trong đầu đều là tính kế.
 mà gần đây cô cảm thấy  trì độn hơn,  còn căng thẳng như , đại não đều trở nên đơn giản, cả ngày dẫn theo em trai phóng túng, nhàm chán thì  dạo phố.
Quả nhiên đứa bé  cha  yêu thương, sẽ khác biệt!
Khách khứa rời , đứa bé cũng chạy, trong nhà chỉ còn  Lục Quốc Trung và Mạnh Tô Cầm.
Nhìn căn nhà rực rỡ hẳn lên,    vợ  thích từ khi trẻ tuổi, Lục Quốc Trung cảm thấy lúc  cuối cùng cuộc đời của ông  cũng viên mãn.
Hôm nay Mạnh Tô Cầm trang điểm  xinh , tuy niên đại  tương đối bảo thủ, nhưng khi kết hôn vẫn  thể trang điểm một chút.
Trong  thời gian  bà  điều dưỡng  , làn da trắng nõn, gương mặt hồng nhuận, vốn là  cao gầy xinh , hiện giờ càng  hơn.
DTV
Váy màu đỏ, tóc cũng búi lên, cả    già  hơn năm đó, chỉ  thêm chút thành thục phong vận, Lục Quốc Trung  mà  rời mắt .
"Đừng !" Mạnh Tô Cầm  đôi mắt nóng bỏng của Lục Quốc Trung  cho   tự nhiên,  chút thẹn thùng.
"Anh đợi nhiều năm như thế,   thể  ?"
Ông  tiến lên, kéo tay Mạnh Tô Cầm, dẫn bà  đến phòng ngủ.
Mạnh Phất Yên dẫn theo em trai  dạo quanh đây một vòng,   bộ  dạo quanh hợp tác xã mua bán, mua ít đồ ăn, lượn lờ hơn hai tiếng mới về nhà.
Lúc   hơn 5 giờ,  vặn về nhà nấu cơm tối.
 mà đợi cô về đến nhà,  cô  ở trong phòng bếp bận việc.
Tóc ướt át,  lẽ là mới tắm xong, váy   cũng  .
Mạnh Phất Yên mặt mày hớn hở: "Mẹ,   là con  con sẽ về nấu cơm ? Cha  ạ?"
"Ở phòng  việc, giữa trưa  ăn  bao nhiêu đúng ? Có đói bụng ?"
Giữa trưa  quá nhiều , đồ ăn ở căn tin hiếm khi nhiều thịt nhiều mỡ, đều như tranh đoạt, Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký đều  ăn  bao nhiêu.
"Không đói,   con dẫn Vân Ký  mua bánh trứng gà ăn, còn  đồ hộp đào vàng nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-376.html.]
Mạnh Tô Cầm gật đầu: "Ừm, con trưởng thành, như   ,   cần lo lắng con ở bên ngoài chịu đói."
Mạnh Phất Yên: "..."
Mạnh Tô Cầm nấu ăn, Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký  trợ thủ, đồ ăn tối nay vô cùng phong phú.
Thịt kho tàu cá trắm đen, sườn heo sốt tương, thịt xào ớt cay, cà chua xào trứng gà, còn  canh nấm rau xanh.
Một nhà bốn , tương đối phong phú.
Đồ ăn lên bàn, Mạnh Vân Ký  gọi Lục Quốc Trung ăn cơm.
"Bác cả... Cha, ăn cơm ạ!"
Chị gái  với  bé,  khi kết hôn thì  gọi là cha.
Tuy  gọi bác cả quen, nhưng sửa miệng hình như cũng    quen lắm, cha...
Đối xử   với  bé!
Lục Quốc Trung  Mạnh Vân Ký gọi ông , trong lòng  vui, vội vàng  dậy  tới,  do dự một giây.
"Được ,  thôi, chúng  cùng  ăn cơm."
Cả nhà cùng    bàn ăn, đây xem như là bữa cơm đoàn viên của cả nhà bốn  bọn họ, là bữa cơm đoàn viên danh chính ngôn thuận.
Tối đó, Mạnh Vân Ký ôm gối đầu tới tìm chị gái .
Mạnh Phất Yên đang ở trong phòng  quạt điện, hiện giờ thời tiết  nóng,  quạt gió thoải mái hơn nhiều.
"Chị!"
"Hửm? Làm  ?"
Mạnh Vân Ký ôm gối đầu trèo lên giường chị gái: "Chị,  gả chồng,   nơi  là nhà chúng  ạ?"
" ! Em  thích nơi  ?"
Mạnh Vân Ký lắc đầu: "Không , em  thích, chẳng qua   chúng   về thành phố Thường Ninh ư? Không trở về nhà nữa ư?"
Trong lòng  bé, nhà ở thành phố Thường Ninh mới là nhà  bé, nơi đó  tình cảm sâu nhất.
Mạnh Phất Yên  : "Em nhớ nhà ?"
Mạnh Vân Ký lắc đầu  nữa:
"Cũng  hẳn là thế, chẳng qua dù  nơi đó cũng là nơi em lớn lên,   về thì  luyến tiếc, tuy nơi    nhưng   nơi em lớn lên. Khi còn nhỏ em vẫn luôn ở cùng chị, là nhà ở bên thành phố Thường Ninh."