Nếu  dựa theo địa vị của Lục Quốc Trung hiện giờ, nhiệm vụ quan trọng tới mấy, cũng  đến mức khiến ông  đến bây giờ còn   nhà chính thức và con của .
Hiện giờ Tôn gia giải quyết,  chuyện kết thúc, vấn đề cá nhân của ông  lập tức  phía  chú ý.
Vốn dĩ   đều chuẩn   mai cho ông , kết quả tự ông   sắp kết hôn.
Tốc độ  quả thực là nhanh.
Ngay cả Mạnh Phất Yên đều kinh ngạc: "Không  chứ, nhanh như  ư? Bác cả, bác nóng lòng  cưới  cháu về nhà như thế ư?"
Mùng 6 tháng , bảy ngày nữa.
Lục Quốc Trung trừng cô một cái: "Vô nghĩa, bác  thể  sốt ruột  ? Nói thử xem, cháu  yêu cầu gì ?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Cháu ư? Lại   là cháu kết hôn, cháu  thể  yêu cầu gì chứ?"
Lục Quốc Trung tức giận cốc đầu cô:
"Sao   chuyện như ? Sau khi bác kết hôn với  cháu, các cháu sẽ dọn qua ở cùng, đến lúc đó còn   hôn lễ, bác là hỏi cháu  yêu cầu đặc biệt gì  , nhân lúc mấy ngày  bác gọi  sắp xếp, đến lúc đó cháu  thể trực tiếp dọn qua."
"Hơn nữa lúc  cháu là  nhà  đẻ của  cháu, hiện giờ  sắp xuất giá,  nhà  đẻ   yêu cầu gì ? Ví dụ như... Lễ hỏi cần bao nhiêu? Nhà ở rộng bao nhiêu? Phải mua mấy bộ đồ cho  cháu?"
Mạnh Phất Yên: "..."
Cô trợn mắt há hốc miệng  cha già , cô   nhầm đấy chứ?
Ông    sắm vai nhân vật  chồng ?
"Cha già , cha   gì thế?"
Trên mặt Lục Quốc Trung  chút   tự nhiên, nhưng vẫn cố đúng lý hợp tình :
"Làm  ? Có gì mà kinh ngạc? Năm đó cha và  con lưỡng tình tương duyệt, bởi vì một  hiểu lầm mới bỏ lỡ nhiều năm như thế, cha con vì nước vì dân nhiều năm, phụng hiến nửa đời, bây giờ già , cuối cùng cũng  thể cưới   phụ nữ  thích, cha  thể  một hôn lễ long trọng  ?"
"Lưu trình cần  đều  ,  thể thiếu giai đoạn nào, nếu  cha  hôn lễ  gì?"
Mạnh Phất Yên: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-368.html.]
Ông  là trẻ tuổi  thể trải nghiệm, hiện giờ  bổ sung  bộ ư?
Mạnh Phất Yên vốn đang cảm thấy niên đại   thích hợp  to, đặc biệt là   tính cách  phận như cha cô, cũng  thích hợp  quá long trọng, nhưng  những lời , bỗng nhiên  cảm thấy nên  long trọng một chút.
Đời  của cha cô,   đúng là  chút chua xót.
Mạnh Phất Yên mím môi, mở miệng :
"Cha   đúng, đúng là nên  long trọng một chút,  khác kết hôn , hai  đều sẽ . Kết hôn cần lễ hỏi, cần mua quần áo giày... bên nhà gái còn chuẩn  của hồi môn, bình thường đều là chăn bông, nồi bát gáo chậu  đồ nội thất gì đó. Trong phòng của cha đầy đủ đồ, mấy thứ   cần chuẩn ,  là con dẫn  con  mua giày với quần áo? Cho dù thế nào kết hôn cũng nên mua cho cô dâu hai bộ quần áo, ngày đó còn mặc một chiếc váy đỏ nữa đúng  ạ?"
"Còn  mua vải dệt len sợi,  đó là tam chuyển nhất vang, mấy thứ  nhà cha , cũng  cần mua, nhưng đồng hồ  thể mua mới."
Mạnh Phất Yên  tủm tỉm  cha : "Hay là, hai   mua đồng hồ đôi nhé? Kiểu tình nhân?"
Đôi mắt của Lục Quốc Trung sáng rực lên: "Cái  cần thiết ."
"Vậy lễ hỏi thì ? Con  bao nhiêu?"
Mạnh Phất Yên: "..."
"Chuyện ... Cha nên  hỏi  ?"
Lục Quốc Trung  cô một lúc lâu, cuối cùng vẫn  tìm Mạnh Tô Cầm bàn bạc.
Mạnh Phất Yên vui vẻ  chết, xem  cha cô đang đắm chìm trong vui sướng kết hôn, là  trải nghiệm hết những việc cần khi kết hôn!
Mạnh Phất Yên  về phía em trai :
DTV
"Vân Ký,  sắp kết hôn với bác cả, chúng  cũng  mua ít quà cho  ? Mua nhiều chút, để của hồi môn của  nhiều hơn, như  mới  mặt mũi."
Lúc  Mạnh Vân Ký còn đang ngây ngốc,  bé còn  rõ    bé  sắp gả cho bác cả?
"Chị,  thật sự sắp gả cho bác cả ạ? Vậy  ,   chúng  sẽ gọi bác cả là cha  ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
" ! Mấy năm nay  chỉ  một  quá vất vả, nhà chúng  ông bà ngoại đều  còn,  khác    dẫn theo hai chúng  sẽ bắt nạt bà , cho nên  nhất là tìm   để  gả , như   sẽ an  hơn nhiều."