Cửa sân và cửa nhà đóng  xong, Lục Tinh Từ  đầu  về phía Tần Quỳnh Anh, đôi mắt lạnh như băng, lời  sắc bén:
"Hôm nay   ầm lên như , mục đích là gì? Là  cha con vì  loạn quan hệ nam nữ  kéo  b.ắ.n chết,  là  cha con    tố cáo tác phong bất chính  mất vị trí xưởng trưởng đưa đến nông thôn lao động cải tạo? Hay là cảm thấy mấy năm nay ba  em bọn con phát triển quá thuận lợi cho nên tìm việc  cho ba bọn con, khiến   đều  chúng con   cha  b.ắ.n c.h.ế.t   lao động cải tạo?"
Tần Quỳnh Anh đối mặt với chất vấn của con trai thứ hai, rõ ràng là khí thế yếu  mảng lớn, há miệng thở dốc phản bác:
"Không ,    hại các con, ..."
"Con     mục đích , mục đích chân chính của  là  lớn chuyện khiến Mạnh Tô Cầm  bại danh liệt, khiến bà   bao giờ  khả năng trở  xưởng máy móc,  bao giờ  khả năng  cơ hội ở bên cha con. Còn cha con và ba  em bọn con thế nào,  căn bản  quan tâm, bởi vì  cảm thấy  bác cả ở đây, bác  sẽ  mặc kệ bọn con, cuối cùng cha con và ba  em bọn con sẽ   ảnh hưởng lớn. Mẹ   ba đứa con của bác cả đều   con ruột, bác cả chỉ còn dư  ba cháu trai là bọn con, kết quả cuối cùng, khả năng lớn nhất chính là hy sinh Mạnh Tô Cầm, khiến bà   bại danh liệt  b.ắ.n c.h.ế.t hoặc đưa  lao động cải tạo, vĩnh viễn biến mất  mắt     ?"
Tần Quỳnh Anh há miệng thở dốc,    một chữ, bởi vì bà  nghĩ như  thật.
Đôi mắt của Lục Tinh Từ lạnh như băng giống như mang theo d.a.o nhỏ:
"Mẹ, con  cho  cơ hội, chỉ cần    ầm ĩ,  còn giữ  thể diện, cha con nể mặt ba đứa con trai sẽ   khó dễ .  mà    đủ, luôn tự cho là đúng  gây sự,  thì đừng trách con."
Đương nhiên là Lục Kiến Quân cũng     mục đích của Tần Quỳnh Anh, trong lòng ông   khổ sở, bởi vì dù  bà  cũng là  của ba con ông ,  đến vạn bất đắc dĩ, ông  sẽ nể mặt con trai   đến bước cuối cùng .
Bà  ích kỷ tự cho là đúng,  thể  bận tâm cảm thụ của con trai, nhưng mà ông   .
Làm cha, ông    .
 mà hôm nay,  chuyện vẫn  tới bước .
Nghe thấy lời Lục Tinh Từ , Lục Kiến Quân ngẩng đầu: "Lão nhị..."
"Cha, cha  cần  !" Lục Tinh Từ cắt ngang lời Lục Kiến Quân: "Tần gia  giữ ,  bộ đưa ,  để  một ai. Tuy  một   là vô tội, nhưng ai bảo bọn họ   thích là  con,   tầng quan hệ , mấy năm nay bọn họ   chiếm  chiếu cố của chúng , hưởng phần phúc khí  thì  gánh vác hậu quả  liên lụy. Chuyện    nhanh chóng, đừng  tình cảm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-365.html.]
"Còn nữa, trạng thái tinh thần của   ,  thể về hưu, bốn chúng  lấy tiền lương nuôi bà . Nếu bà  luyến tiếc ông bà ngoại,  thì đưa bà  đến chỗ ông bà ngoại tận hiếu, chúng  sẽ đúng hạn gửi tiền cho bà ."
"Cha ly hôn với bà  !"
DTV
"Lục Tinh Từ..." Tần Quỳnh Anh thét chói tai.
"Câm miệng!" Gương mặt Lục Tinh Từ lạnh như băng: "Mẹ còn dám gọi một tiếng, con sẽ trực tiếp đánh ngất  đưa đến chuồng bò ở nông thôn."
Cả  Tần Quỳnh Anh đều run rẩy, gương mặt trắng bệch, hàm răng run lên, là tức, cũng là sợ quá mức.
"Mẹ là  con!" Bà  bi phẫn gầm nhẹ.
Lục Tinh Từ  mỉa: "Nếu     con, con  sớm g.i.ế.c c.h.ế.t !"
Gương mặt Tần Quỳnh Anh lập tức cứng đờ,  con thứ hai khủng bố, cuối cùng cũng  sợ.
Bà   nghĩ tới, con trai  sinh , sẽ dùng giọng điệu như   chuyện với bà , con trai ruột sẽ đối xử với  ruột là  tàn nhẫn như thế.
Con trai nhà  khác trưởng thành   đều là chỗ dựa của  ?
Ba con trai bà  vất vả nuôi lớn, vẫn luôn là kiêu ngạo của bà , vì   thành  như thế?
Lục Kiến Quân cũng   con trai biến thành quái vật m.á.u lạnh:
"Lão nhị, con bình tĩnh một chút, dù  cũng là  con, con  lời gì thì cứ  với cha, đừng  mấy lời tàn nhẫn như ."
Lục Tinh Từ thở dài, cha đúng là cha , đáng tiếc,    gặp    .