Mạnh Tô Cầm nâng mặt Mạnh Phất Yên:
"Từ nhỏ    dạy dỗ  buôn bán thế nào, trong đầu đều là nhân tính, đều là ích lợi, với tình hình hiện giờ,  con  thể bảo  đừng suy xét tương lai của các con?"
"Địa vị của cha con, còn  tiền của nhà , tương lai đều là của các con, cũng  thể cho  khác. Con đừng quên, cha con còn  ba cháu trai xuất sắc, hiện giờ bọn họ thật sự như  em ruột với con, nhưng tương lai thì ? Đợi bọn họ đều  gia đình  con, khi liên lụy tới ích lợi với các con, còn  thể bình tĩnh như  ?"
"Hay là tình huống  hơn chút, thế hệ các con  thể chung sống hòa thuận,  đời  thì ? Huyết thống  xa chút, còn  thể ở chung hòa thuận ? Sau khi cha con lớn tuổi, rốt cuộc là tin tưởng cháu trai  càng tin con và Vân Ký, con  xem!"
"Nhỡ  cha con  sớm, cả nhà ba  chúng   dễ  đuổi , hiểu ?"
Sao Mạnh Phất Yên  thể  hiểu?
Loại chuyện  trong lịch sử từng xảy  quá nhiều quá nhiều.
Cô chỉ là...
Vẫn  chút  vui vẻ lắm!
"Con ,   là con lo lắng cho  ! Con và Vân Ký đều trưởng thành, kẻ địch cũng  còn,   thích cũng tìm trở về, hiện giờ bản   trẻ tuổi xinh , lúc   đang ở độ tuổi   nhất, nên hưởng thụ cuộc sống mới đúng, mang thai sinh con  dễ như ? Con    chịu khổ mà thôi!"
Mạnh Tô Cầm vui vẻ, ôm con gái  lòng, dựa  sô pha :
"Năm đó  sinh con và Vân Ký, nhưng cho tới bây giờ đều  từng cảm thấy khổ! Mỗi ngày  các con lớn lên, trong lòng  đều  hạnh phúc, các con đều thông minh hiểu chuyện, học gì cũng nhanh,   hạnh phúc."
"Năm đó   thể ở bên ha con, nếu thuận lợi ở bên , nhiều năm như  tuyệt đối  thể chỉ  hai con."
DTV
Mạnh Phất Yên: "..."
"Nước linh tuyền của con đối  với cơ thể như thế,    uống nhiều một chút, trong  thời gian  tìm lão trung y hỏi thử xem, chỉ cần sức khỏe   vấn đề gì,   sinh thêm đứa nữa. Mẹ cũng  già mà, tuổi  sinh con cũng    ,  một   điều kiện   như , đều sinh con, nhà chúng  điều kiện , đủ dinh dưỡng,   đạo lý  sinh! Nói  chừng khi  40 còn  thể sinh một đứa!"
Mạnh Phất Yên kinh ngạc:
"Mẹ còn  ư? Không , hại sức khỏe lắm, khi còn trẻ thì thôi, tuổi   chăm sóc bản  thật  , thật sự   thì con sinh cho ,  trông cháu cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-362.html.]
Mạnh Tô Cầm cảm thấy ý tưởng   tệ.
"Được đó! Hay là con cũng sinh một đứa ? Mẹ trông giúp con, đợi con học ở nước ngoài trở về, đứa bé đều  thể  học."
Mạnh Phất Yên: "..."
"Hay là con gọi Cố Đình Chi trở về, kết hôn, đợi con mang thai  để thằng bé , con ở ,  chăm sóc con dưỡng thai. Sau khi sinh con xong con thích   thì , bảo đảm  chậm trễ con!"
Mạnh Phất Yên trợn trắng mắt: "Càng  càng thái quá, con còn lâu mới sinh con sớm như ."
Cô còn trẻ, cô còn  thể chơi thêm mấy năm nữ.
Sắp   nước ngoài, thù lớn  báo,  ai quản cô   hạn chế, cô còn  nhiều tiền,    thể chơi điên cuồng thành dạng gì, lúc   con thì chơi kiểu gì?
Kiên quyết  .
Mạnh Phất Yên tạm thời   hứng thú với đứa bé, nhưng rõ ràng là Mạnh Tô Cầm  hứng thú, mỗi ngày đều thích uống nước linh tuyền, đúng hạn rèn luyện cơ thể, trạng thái cả  đều trẻ hơn với tốc độ mắt thường  thể thấy .
Không rời khỏi thủ đô, nhưng vẫn dọn  khỏi đại viện, luôn ở nhà Lục Quốc Trung cũng   lắm.
Mọi chuyện xử lý xong xuôi, Mạnh Tô Cầm  cần che giấu nữa,   tự do hoạt động, gặp  quen cũ thì chỉ giải thích một câu lúc   đặc vụ của địch hãm hại, Lục gia giúp che giấu  phận mà thôi.
Hiện giờ Tôn gia   xử lý, đương nhiên là bà   thể  ngoài.
Tin tức truyền tới thành phố Thường Ninh,  bộ đại viện xưởng máy móc sôi trào, mà Tần Quỳnh Anh, điên !
Mạnh Tô Cầm  c.h.ế.t ư?
Vậy mà bà   chết?
Rõ ràng lúc  là  chết,  bà   thể tránh thoát  tất cả?
Trong khu  nhà đều là , bà   tránh thoát khỏi tầm mắt của nhiều  như , trừ phi   giúp đỡ, còn là  vô cùng lợi hại giúp đỡ.
Bà  gần như lập tức nghĩ tới Lục Kiến Quân, chỉ  ông  mới  bản lĩnh .