Tren mắt kính gọng vàng của Lục Tinh Từ phản chiếu  tia sáng thông suốt, khóe miệng    nhếch lên tươi   thấu tất cả:
"Em gái, cái bình đó  như  ? Em đều nghiên cứu 1 tiếng ."
Mạnh Phất Yên     một cái, ánh mắt còn đang  chằm chằm bình sứ Thanh Hoa:
"Anh thì  gì chứ, đây là bảo bối đấy. Anh hai, em đảm bảo với , mấy năm  bình  chắc chắn sẽ  đáng giá."
"Loạn thế hoàng kim, thịnh thế đồ cổ, em  với , em  nước ngoài  dạo một vòng, bên ngoài phát đạt hơn chúng  nhiều, tương lai quốc gia chúng  chắc chắn cũng sẽ như , đến lúc đó đồ cổ chắc chắn đáng giá."
Lục Tinh Từ nhướng mày: "Ồ, chuyện  đều là bác cả cho em chứng minh, để em đến cửa hàng văn vật mua đúng ?"
" !"
"Bác cả đối với em thật !"
Mạnh Phất Yên  đầu,    một cái, nhướng mày  : " thế, bác cả đối xử với em  ,  ghen tị đúng !"
Trong lòng hai  em đều hiểu rõ nhưng   ,  đối phương bật .
"Anh còn lâu mới ghen tị, bác cả đối xử với  cũng  kém,  gọi một tiếng  hai cho   xem!"
"Anh hai!"
"Ơi! Lại gọi một tiếng!"
"Anh hai  hai!"
Lục Tinh Từ  ha ha, vô cùng vui vẻ.
"Anh hai!" Mạnh Vân Ký cũng gọi theo.
Lục Tinh Từ: "..."
Cả nhà  chỉ   nhóc    chuyện gì, Lục Tinh Từ  khẽ   bé:
"Vân Ký ! Sau  em ở đây  ? Em rời   hai sẽ nhớ em,   chừng tương lai  em còn  việc khác cần  thành thì ? Bà  cũng   thời gian chăm sóc em !"
Mạnh Vân Ký  hiểu rõ: "Em  cần  khác chăm sóc, em  thể chăm sóc  em, em  nấu cơm,  giặt quần áo."
Lục Tinh Từ: "..."
Anh  liếc mắt  Mạnh Phất Yên một cái, đều tại chị gái , nuôi em trai quá  năng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-360.html.]
Lục Tinh Từ tiếp tục :
"Mấy năm nay  em quá vất vả, nhà em cũng   ai, hiện giờ chỉ    em là  lớn, bà  cần  chăm sóc, bọn   tìm một  cha cho em   ? Vừa chăm sóc em  bảo vệ   em, em thích cha kiểu gì?"
Mạnh Vân Ký chớp mắt,  mặt  chút mê mang.
Cậu bé tạm thời còn  nghĩ đến vấn đề ,   trở về,  bé chỉ lo vui vẻ.
DTV
Mạnh Vân Ký  về phía chị gái .
"Chị, chúng  cần tìm cha ?"
Mạnh Vân Ký nghĩ một lát, trả lời:
"Muốn tìm thì tìm,   tìm thì  tìm, nhưng điều kiện là    gả chồng  . Mấy năm nay  thật sự quá vất vả, nếu    thể giúp chúng  bảo vệ , đương nhiên là  nhất. Hai chúng  cũng   cha, nếu  một  cha thật , cũng   hại gì đối với chúng , em  xem  đúng ?"
Mạnh Vân Ký gật đầu:
"Vâng, đúng thế,   gả thì gả,   gả thì  gả. Em thật sự   một  cha,  nhất là giống như bác cả, nhưng mà nếu   thích,  thì em sẽ từ bỏ."
Đôi mắt của Lục Tinh Từ sáng lên: "Em  bác cả  cha em ?"
Mạnh Vân Ký sửng sốt,  chút  kịp phản ứng, suy nghĩ một lúc lâu mới : "Em chỉ cảm thấy con  bác cả  , nếu em cũng  thể  cha mà , em   một  cha như ."
Từ nhỏ Mạnh Vân Ký và Mạnh Phất Yên    Mạnh gia chăm sóc  , phương diện xây dựng tâm lý là  từ nhỏ, cho nên cho dù là Mạnh Phất Yên  là Mạnh Vân Ký, đối với Ngô Quốc Trụ đều  từng  tình cảm gì,  vì    tình thương của cha mà tổn thương bao nhiêu.
Hiện giờ   biến mất khỏi cuộc sống của bọn họ, đều sắp  bọn họ quên mất.
Ở trong thế giới của Mạnh Vân Ký, thực  từ nhỏ  bé  giống như   cha.
Lục Tinh Từ  càng thêm xán lạn.
Lúc  Lục Quốc Trung  ,  với ba :
"Không còn sớm nữa, các cháu  nghỉ ngơi sớm , bác  đây, ngày mai  trở về thăm các cháu. Yên Yên, Vân Ký, các cháu ở  đây nghỉ ngơi, chuyện khác thì  ."
Lục Quốc Trung  xong thì rời , Mạnh Tô Cầm bảo Lục Tinh Từ và Mạnh Vân Ký nhanh chóng  ngủ,  thì vươn tay kéo Mạnh Phất Yên lên lầu, đóng cửa phòng , vội vàng :
"Yên Yên, cho  ít nước linh tuyền  của con."
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả? Nhanh lên, hiện giờ  con đặc biệt cần thứ đó."