Lục Quốc Trung nhanh chóng tới đây, khi ông  tới  vặn tóm  cô gái chạy trốn trở về.
Nhìn thấy Lục Quốc Trung, mấy  trẻ tuổi đều sợ hãi: "Tư lệnh!"
Mỗi  đều lập tức cúi chào.
Lục Quốc Trung  tình cảnh hiện trường,  dọa sợ  nhẹ: "Không  chứ?"
Mạnh Tô Cầm lắc đầu: "Không , em  sớm  chuẩn ."
Lại nhiều cảm xúc tới mấy, cũng  thể để lộ   mặt nhiều  như , cho nên Lục Quốc Trung đè nặng lo lắng,  về phía Tôn Mẫn.
Trên  bà  đều là máu, gương mặt tái nhợt, ngã  mặt đất.
Đôi mắt của Lục Quốc Trung đen láy, sâu  thấy đáy, cứ  chằm chằm bà  mấy giây như .
Nếu   vì Tôn gia thông đồng với địch, ông     hy sinh hôn nhân của  đổi lấy tình báo, nhoáng cái  nửa đời trôi qua, cuối cùng hôm nay cũng kết thúc.
"Dẫn !"
Người phía  lập tức tiến lên dẫn Tôn Mẫn .
Cảnh tượng , khiến mấy  trẻ tuổi xung quanh tò mò.
Bọn họ tuyệt đối quen Lục Quốc Trung, nhưng mà   mới ngã  đất, hình như là vợ ông  đúng ?
 mà   chắc chắn lắm, dù  thực  Tôn Mẫn  quá   trẻ tuổi  tới.
Bởi vì Lục Quốc Trung ít khi về nhà, mấy  trẻ tuổi chỉ  ông  từng kết hôn, còn vợ trông như thế nào thì thật sự   mấy  gặp.
DTV
Cho nên   Tôn Mẫn  Mạnh Tô Cầm bắt lấy,  mà  tiến    ai hoài nghi chuyện gì.
Nếu là   rõ,  thấy vợ của lãnh đạo  bắt cóc, cho dù Mạnh Tô Cầm  gì, bọn họ đều khó mà tin tưởng.
Hai ông bà Lục gia là  truyền thống cổ hủ,  thích con dâu xuất đầu lộ diện, nếu   cần thiết, thì  cho Tôn Mẫn  cửa kết bạn.
Lăn lộn ở Lục gia mười mấy năm, tới tình trạng ngày hôm nay,  thể   Tôn Mẫn cũng  đáng buồn.
Đám  rời , trong phòng chỉ còn  Lục Quốc Trung và Mạnh Tô Cầm, lúc  Lục Quốc Trung mới ôm bà   lòng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-357.html.]
"Vừa  thật sự dọa  sợ  chết,  về nhà  bắt  , bình thường  thời gian  cô  đều ở nhà,  còn đặc biệt gọi điện đến cơ quan của cô  xác định   ai, kết quả trong nhà cũng  . Anh lập tức  thẳng đến chỗ em, đúng là sợ chuyện gì thì chuyện đó tới."
Mạnh Tô Cầm trấn an ông :
"Không  , em và cô   kẻ địch nhiều năm như ,  dễ dàng  cô  bắt lấy như thế, em sớm   chuẩn ."
Tôn gia  bắt,  ý nghĩa  tuyến   vứt bỏ  ,     bắt sẽ nhiều hơn.
Lúc  Lục Quốc Trung  xử lý một ít, hiện giờ vẫn còn  nhiều, thủ đô gió tanh mưa m.á.u hơn nửa tháng, mới dần  định .
Hai  con Mạnh Tô Cầm và Mạnh Phất Yên   an .
Quân khu trong nhà Lục Quốc Trung, bạn nhỏ Mạnh Vân Ký  chỉ gặp  chị gái, ngay cả   qua đời mấy năm  đều sống ,  bé   sợ ngây !
Đợi lấy  tinh thần thì vô cùng kinh ngạc vui mừng, lúc  bạn nhỏ Mạnh Vân Ký   viên mãn.
Cuối cùng  bé cũng  thể sống cùng  và chị gái,  còn   khác bá chiếm nhà  bé nữa,  còn  khác ở nhà  bé tác oai tác quái.
Vì thế Mạnh Vân Ký hưng phấn tới cực hạn lập tức  thu dọn hành lý, gấp  đợi nổi  theo  và chị gái về nhà.
"Mẹ, chị, khi nào chúng  về nhà? Hành lý của con đều  chuẩn  xong."
Lục Quốc Trung ở cùng con trai mấy tháng tận tâm tận lực bồi dưỡng tình cảm với  bé đau lòng.
"Vân Ký, cháu gấp  đợi nổi  rời khỏi nhà bác cả như  ? Không luyến tiếc bác cả ?"
Ách...
Mạnh Vân Ký nghẹn họng.
Bình tĩnh mà xem xét,  bé  thích bác cả, là thật sự  thích.
Trong  thời gian ở nơi , bác cả gần như mỗi ngày đều trở về chơi với  bé, thường xuyên dẫn  bé  đá cầu, dẫn  bé  cưỡi ngựa, còn dạy  bé chơi b.ắ.n súng, thậm chí dạy  bé đánh .
Tình thương của cha  cảm nhận  từ nhỏ, đều cảm nhận  từ chỗ ông , thực   bé  thích ở nơi .
 dù  nơi  vẫn   là nhà!
Nhà của  bé ở thành phố Thường Ninh,  và chị gái mới là   của  bé!