Bà  dám  những lời , đương nhiên  đề phòng Tôn Mẫn thẹn quá hóa giận, cho nên nổ s.ú.n.g  tiên.
Đấu nhiều năm như , cho dù  Lục Quốc Trung sắp xếp bà  cũng   khả năng   gì,   thể  đề phòng Tôn Mẫn ?
"A..."
Tôn Mẫn  nghĩ tới trong tay Mạnh Tô Cầm sẽ  súng, vai   trúng một phát, còn  phản kích   Mạnh Tô Cầm b.ắ.n hai phát   phế .
Khi Mạnh Tô Cầm  chuyện với bà    chuẩn , b.ắ.n ba phát s.ú.n.g xong  cũng  tới  mặt, một tay kéo lấy Tôn Mẫn chắn   , đề phòng  của Tôn Mẫn ở bên ngoài tiến  bắt bà .
Súng trong tay Tôn Mẫn  Mạnh Tô Cầm lấy ,   còn  thương, lúc      đối thủ của Mạnh Tô Cầm, cứ  bắt chắn   bà  như ,  Mạnh Tô Cầm cầm s.ú.n.g chĩa  đầu.
"Cô... Cô  chạy thoát  , bên ngoài đều là  của , cô..."
"Được , đừng ở đây  mấy lời hung ác, nơi  là tiệm cơm của thủ đô,  lui tới đều là   đơn giản, bên ngoài  thể  bao nhiêu  của cô?"
Có con tin chống đỡ, Mạnh Tô Cầm  sợ bà  chút nào.
DTV
"Chỉ cần nổ súng, bên ngoài  thể  thấy  âm thanh, chắc chắn sẽ tạo  chấn động lớn, chỉ sợ cô còn lo lắng  lộ hơn cả  đúng ?"
"Cô..."
Quả nhiên Mạnh Tô Cầm mới bắt Tôn Mẫn tới tay, cửa  phá mở một cách bạo lực, một  phụ nữ cầm s.ú.n.g chạy từ ngoài .
"Đừng nhúc nhích, nếu   g.i.ế.c cô ,   c.h.ế.t thì nhanh chạy , đừng quên nơi  là thủ đô, Tôn Mẫn   quân đội lùng bắt, cô  tuyệt đối  thể chạy thoát. Bây giờ cô chạy trốn,  lẽ còn  khả năng sống sót, tự  nghĩ kỹ ."
Người đến là thiếu nữ 17-18 tuổi, tết hai b.í.m tóc qui chèo, mặc áo hoa nhỏ, thoạt  vô cùng bình thường.
Tôn Mẫn  nổi điên: "Giết cô , mau g.i.ế.c cô ."
"Nếu cô  ,  bắt lấy sẽ  dùng hình phạt tra tấn, Tôn gia đều  khống chế, bây giờ cô trở về báo tin   chừng còn  thể sống sót, còn   mau?"
Mạnh Tô Cầm  thiếu nữ   chạy thoát , nơi  là tiệm cơm thủ đô, lui tới đều là khách quý,   thể chạy thoát dễ dàng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-356.html.]
Cho dù thật sự chạy ,  chân thiên tử cũng  dễ ẩn  như ,  lùng bắt một  vẫn  dễ dàng, cho nên  mắt vì an , chỉ  thể xúi giục cô  chạy trốn.
Quả nhiên ở  mặt tử vong, phần lớn   đều sợ hãi, thấy hai bên hành lang  vô   lao , đều là  tiếng s.ú.n.g hấp dẫn, cô  lập tức cất súng, thét chói tai kêu lên:
"A a a! Giết ! Giết  ..."
Vừa thét chói tai  kinh hoảng chạy , hình tượng của cô  quá vô hại, kinh hoảng lúng túng chạy  như thế, trái  là dễ dàng nhất.
Người khác thấy , còn tưởng chỉ là   dọa sợ.
Tôn Mẫn thấy  chạy,   điên cuồng: "Không! Trở về, g.i.ế.c cô , g.i.ế.c Mạnh Tô Cầm, trở về..."
"Thành thật một chút!"
Mạnh Tô Cầm cầm s.ú.n.g dùng sức đánh  đầu Tôn Mẫn, lập tức đánh bà  đầu váng mắt hoa.
Lúc   bên ngoài  chạy tới cửa,    cầm s.ú.n.g chỉ  bên trong.
"Bỏ s.ú.n.g xuống!"
Mấy  đều cầm súng, đều là  trẻ tuổi, Mạnh Tô Cầm  quen  một ai.
Bà   nơi  là tiệm cơm thủ đô,  lui tới đều    bình thường, chắc chắn   ít con cháu nhà quyền quý ăn cơm bên ,  thấy tiếng s.ú.n.g chắc chắn sẽ tới kiểm tra.
Mạnh Tô Cầm lập tức :
"Người phụ nữ  mới là đặc vụ của địch, cô  dẫn  tới g.i.ế.c ,   g.i.ế.c ngược , Lục Quốc Trung Lục gia thủ đô  thể  chứng cho . Cô gái 17-18 tuổi mặc áo hoa nhỏ   là đồng đảng của cô ,   cô   súng, các  nhanh đuổi theo bắt lấy cô ."
"  chạy, sẽ ở  đây, đợi  tới các  sẽ   là ai, nhanh  bắt cô gái  ."
Mấy  liếc , nơi  cũng   ít con cháu đại viện,  mấy  còn tham gia quân ngũ, lập tức để hai   trông chừng Mạnh Tô Cầm,  dư  đuổi theo cô gái  .
Hai  cầm s.ú.n.g tiến , bảo Mạnh Tô Cầm cất súng, Mạnh Tô Cầm  phối hợp cất khẩu súng, buông lỏng tay , đặt Tôn Mẫn  thương sang một bên.
"Khẩu s.ú.n.g  là của cô , các  tự  xem  ."