Mạnh Tô Cầm  để bụng bà  chửi rủa chút nào, thậm chí còn vô cùng kiên nhẫn để bà  mắng xong.
Có thể kéo dài thời gian cũng , Lục Quốc Trung  bắt  , chắc chắn sẽ lùng bắt khắp nơi, chỉ cần bà  kéo dài thêm chút thời gian, thì sẽ  thêm chút an .
"Cô là coi trọng quyền thế của  , nỗ lực nhiều năm như  đều vô dụng, nên thẹn quá hóa giận ?"
Những lời , lập tức chọc Tôn Mẫn tức nổ phổi!
Gương mặt khắc nghiệt lập tức vặn vẹo:
"Ai   vô dụng? Ai   vô dụng hả? Nếu  vô dụng,  năm đó cô thảm như ?"
Tôn Mẫn  vô cùng dữ tợn:
"Không nghĩ tới đúng , lúc  quyền lực dùng lên   cô là của Lục Quốc Trung, cho dù trong lòng    thích cô  , nhưng  vợ mà   cưới đều là ,  mới là  phụ nữ   cưới hỏi đàng hoàng,  chính là Lục phu nhân.  dùng quyền thế của Lục gia đối phó cô,  thật sự  vui ha ha ha ha!"
Khi còn trẻ, bọn họ đều là  trẻ tuổi xuất sắc,   là  từng tranh đấu, nhưng mà Tôn Mẫn từng  việc đều thuận lợi,  ăn lỗ nặng  tay Mạnh Tô Cầm,  hủy diệt bà  đều  thành công.
Không những thế bà  còn  tính kế ngược , cho đến nay nhớ tới những khuất nhục ngày xưa, Tôn Mẫn đều hận đến mức   phát run.
Mạnh Tô Cầm nhếch miệng: "Nếu vui vẻ như ,  vì   thấy  còn hận như thế? Không  là cô nên  đắc ý ?"
Tươi   mặt Tôn Mẫn lập tức cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi :
DTV
"Có  bây giờ cô  đắc ý  ? Cho rằng Lục Quốc Trung sẽ đến cứu cô, đứa bé ở đại viện bộ đội là con của   và cô đúng ? Không nghĩ tới, Lục Quốc Trung ở mặt ngoài thoạt  nghiêm túc,  lưng sẽ   loại hành động như thế. Anh  đúng là    hổ,  mà dám đón con riêng ngang nhiên để ở bộ đội, chỉ cần  để lộ , mặt mũi của   sẽ mất sạch."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-354.html.]
"Mạnh Tô Cầm, cô đoán xem, đến lúc đó Lục Quốc Trung sẽ lựa chọn bảo vệ danh dự của ,  là bảo vệ cô đây?"
Hóa  bà    , Mạnh Tô Cầm  trạng thái của Tôn Mẫn, thì đoán  nguyên nhân.
Nếu bà   thất bại thảm hại, sẽ  nổi điên như .
Như , trái  bà   sợ bà  chút nào.
Mạnh Tô Cầm  khẽ  đến bên sô pha  xuống:
"Cô  bản lĩnh  ư? Hận  như , nếu  thể  , cô  sớm ,  cần đợi tới bây giờ?  đoán là Lục Quốc Trung hủy diệt sự nghiệp của cô, mục đích của cô  đạt ,  lưng cũng   chỗ dựa,   biện pháp mới buông lời hung ác đúng ?"
"Tôn Mẫn, đấu với cô nhiều năm như , cô vẫn thua!"
"  thua!" Bỗng nhiên Tôn Mẫn điên cuồng hơn: "Người thua là cô,   thua, là cô    hổ, là cô quyến rũ chồng  khác, còn sinh con với chồng  khác. Trong mắt cô chỉ  ích lợi, loại phụ nữ hạ tiện như cô, cô  trúng là địa vị của Lục gia  thì chuyện    hổ như thế cô đều  thể  . Lúc  Ngô Quốc Trụ nên g.i.ế.c c.h.ế.t cô, Lục Quốc Trung là chồng , cô dựa  cái gì chứ? Dựa  cái gì hả?"
Nỗ lực kinh doanh cuộc đời nhiều năm như , kết quả     gì, hơn nữa còn luôn là Mạnh Tô Cầm hủy diệt,  Tôn Mẫn  thể chịu đựng  chuyện ?
Cả  đều run rẩy, gần như điên cuồng.
Đôi mắt của Mạnh Tô Cầm lạnh lùng,  dậy  Tôn Mẫn nổi điên,  mỉa :
"Đừng cố ý dùng loại lời  như  kích thích , mấy lời như  vô dụng với , cô cho rằng mắng  mấy câu,  sẽ  cô tẩy não?"
"Tôn Mẫn, nhiều năm như ,   nào  hiểu  nào! Cô  tư cách giả thành   tới mắng  ? Lúc  khi cô dùng hết thủ đoạn quyến rũ Lục Quốc Trung cô quên  ? Lúc  lưỡng tình tương duyệt là  và   mới đúng! Cô chen chân  thế nào, cô đều  quên ư?"
"Còn coi trọng quyền thế của  ? Ha ha ha ha..." Mạnh Tô Cầm  ha ha: "Quyền thế của  ,  thật sự  thích, cô  thể  thế nào? Có  nào  yêu  đàn ông  năng lực? Nói giống như cô  để bụng quyền thế của Lục gia  bằng, nếu lúc    Lục Quốc Trung phát triển đủ mạnh, cô sẽ  cố chấp gả cho   như  đúng ? Còn   là  mượn quyền thế của Lục gia tiện cho cô lấy tình báo? Không nghĩ tới  kéo  ."