Mạnh Tô Cầm nháy mắt với cô, : "Mau , trò chuyện với cha con một lát."
Mạnh Phất Yên định dậy rời , Lục Quốc Trung lập tức gọi cô : "Đợi một lát, gọi một tiếng cha thử xem?"
Gương mặt vốn vô cùng nghiêm túc, lúc nhướng mày, cô với vẻ mặt chờ mong.
Mạnh Phất Yên cạn lời: "Bác cả sợ cháu tiếp nhận ?"
Lục Quốc Trung tức giận: "Cha điểm nào ? Mà con tiếp nhận ?"
Mạnh Phất Yên: "..."
"Cho dù thế nào, bỗng nhiên xuất hiện một cha, cháu luôn thích ứng đúng ?"
Lục Quốc Trung : "Không thời gian lúc con tiếp nhận ?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Bác... Bác ư?"
Lục Quốc Trung gật đầu:
"Ở chung với con ba tháng, nếu chút tâm tư của con mà cha thấu, còn thể lên vị trí hiện giờ ? Mới đầu cha chỉ chắc chắn lắm, hiện giờ xác định phận của con với con, cha gần như thể đoán con sớm ."
"Nếu lúc đối mặt với cha, con bình tĩnh như ? , lúc cô nhóc con là cố ý dẫn đường cha hoài nghi phận của con đúng ?"
Mạnh Phất Yên: "..."
Quả nhiên ở mặt đại lão, là bí mật.
Cô :
"Không là con suy nghĩ cho an của Vân Ký ! Ai bảo chị em chúng con bơ vơ nơi nương tựa, chỉ thể mặc bắt nạt ? Bỗng nhiên cha lợi hại như ngài, cháu nên ôm đùi tìm che chở , nếu một Vân Ký ở trong nước cháu thể yên tâm!"
Nhìn cô giả vờ đáng thương, Lục Quốc Trung cảm thấy lời cô đúng là thật, là cha như ông , cho nên mới cần con gái mưu tính nhiều như .
Nếu năm đó ông nhiều một chút, tìm A Cầm hỏi rõ ràng, sắp xếp hết chuyện phía thật , để con gái sinh ở Lục gia, ông che chở, con gái ông cần sống vất vả như thế?
Nghĩ tới cô gái nhỏ mang theo em trai cả nhà bắt nạt đến nông thôn mấy tháng, Lục Quốc Trung lập tức đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-349.html.]
"Là cha , chăm sóc các con thật , nhưng mà sẽ như . Vân Ký ở bên bộ đội , ba họ con cũng ở đó, bọn họ thường xuyên gặp mặt, đợi cha giải quyết kẻ địch xong, nhanh sẽ đưa con các con qua đó. Sau cả nhà chúng sẽ ở bên đó, bao giờ còn nguy hiểm, con cái gì thì cái đó."
Mạnh Phất Yên tràn ngập chờ mong: "Còn cần bao lâu?"
"Nhiều nhất ba ngày!"
Mạnh Phất Yên sửng sốt, thực sự là kinh ngạc: "Nhanh như ư?"
Cô đường sống nhúng tay.
Lục Quốc Trung hừ một tiếng:
"Như mà nhanh ư? Nếu lưng liên lụy quá lớn, cha sớm thu thập bọn họ. Con và con ở bên ba ngày, ba ngày cha tới đón hai con, nếu cảm thấy nhàm chán thì dạo ở thủ đô, đây là cho con."
Lục Quốc Trung lấy một xấp tiền giấy , đại đoàn kết, các loại phiếu, còn phiếu kiều hối, cùng với chứng nhận thể cửa hàng hữu nghị và cửa hàng văn vật.
Mạnh Phất Yên: "..."
Ôi má ơi!
Nơi như cửa hàng hữu nghị đều là chiêu đãi nước ngoài, trong nước căn bản , nhưng nếu cho phép của đại lão nào đó, thì sẽ khác.
Còn cửa hàng văn vật, bình thường cũng , phần lớn đều là cho nước ngoài tham quan mua sắm.
Trong tay Mạnh Phất Yên tiền, nhưng đồ cổ chê nhiều, chứng nhận , cô thể mua sắm.
Oh yeah!
DTV
Mạnh Phất Yên lập tức mặt mày hớn hở, vội vàng lấy hết phiếu:
"Cha, cha quá lợi hại, cha nhất định là cha nhất thế giới. Vậy con nghỉ ngơi đây, tuyệt đối quấy rầy cha và ."
Cầm lấy đồ, cô lập tức rời .
Trở trong phòng Mạnh Phất Yên lập tức lập kế hoạch mua thứ gì thì , còn hai ngoài , cô căn bản chú ý tới nữa, thức thời khỏi phòng nửa bước.
Mãi đến sáng ngày hôm , Mạnh Phất Yên cửa, mới thấy rời giường.