Ông  thế mới , mấy năm nay   mắt vất vả cỡ nào, nếu cha  Mạnh gia sống lâu thêm mấy năm,  lẽ cuộc sống của bà  sẽ  hơn chút, nhưng mà hai vị  từng  thương ở tiền tuyến, cho nên  thể sống lâu.
Nói đến cùng nếu   ông ,  lẽ cuộc đời của bà  sẽ  trôi chảy, cho dù là tuyển rể ở rể,   cũng   biện pháp chống  thực lực của Mạnh gia, nhưng mà bà   gặp    tay Tôn Mẫn.
Tôn gia vốn  chút địa vị,   địa vị của ông  tiến bộ vượt bậc, Tôn Mẫn mặt ngoài còn là phu nhân của ông , thì càng khó chống .
Trong vô hình, ông   hại bà  thêm  nữa.
Lục Quốc Trung hít sâu một :
"Là   , nếu   vì , cuộc sống của em   khó khăn như . Sau  sẽ ,  nhất định sẽ bảo vệ em thật , A Cầm, em... Còn nguyện ý ?"
Mạnh Tô Cầm ngẩng đầu  ông , trong  thời gian  bà   Yên Yên dưỡng  trẻ tuổi, năm tháng cũng  để  quá nhiều dấu vết   bà .
 mà   mắt,  tang thương hơn nhiều, gương mặt ,   còn trẻ tuổi nữa.
Bọn họ,  bỏ lỡ nửa đời.
"Anh  thể xử lý  Tôn gia ? Nếu   Yên Yên và Vân Ký, đương nhiên là em nguyện ý. Đã bỏ lỡ nửa đời, em cũng   tiếp tục tiếc nuối, nhưng mà em  con, nửa đời  em  chăm sóc mấy đứa bé của chúng  thật , bốn năm qua chỉ   Yên Yên dẫn theo Vân Ký  đám  đó bắt nạt, công việc  mà em sắp xếp kết quả đều  bọn họ cướp lấy đưa xuống nông thôn. Nếu như em còn ở đây,   thể để đứa bé chịu loại khổ ."
"Hiện giờ nếu   nguy hiểm, đương nhiên là  , em cũng  Yên Yên và Vân Ký  thể  một  cha .  mà nếu   thể bảo đảm an  của bọn họ,  quên , coi như là suy xét cho hai đứa nhỏ, để bọn em  nước ngoài,  ?"
Bà   như , Lục Quốc Trung  chút chua xót, nhưng cũng vui vẻ.
"Nói như  nếu   nguy hiểm, chúng   thể một nhà đoàn tụ đúng ?"
Mạnh Tô Cầm  ông  hai giây, gật đầu.
Cuối cùng Lục Quốc Trung cũng yên tâm, ôm bà   trong lòng, hứa hẹn với bà :
"Được, đây là em  đấy nhé, bên Tôn gia  sẽ xử lý sạch sẽ, sẽ  để Yên Yên và Vân Ký  bất cứ nguy hiểm gì, em đừng quá sợ bọn họ. Rất nhiều năm   phận của bọn họ   lộ, một đặc vụ của địch mà thôi, ở trong nước chỉ   chúng  thu thập,   chỗ cho bọn họ kiêu ngạo?"
"Có  gặp Vân Ký ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-348.html.]
Mạnh Tô Cầm ôm ông : "Muốn thì , nhưng mà càng   chuyện với  hơn."
Một câu, lập tức dỗ  đàn ông  tìm  hướng bắc, cũng  nhớ thương dẫn con trai tới gặp .
Mạnh Phất Yên   ngoài  bộ một vòng, cô  quen thuộc thủ đô , dù  đời  cô từng sống ở đây  lâu.
Nhìn cảnh tượng quen thuộc trong trí nhớ, bỗng nhiên cô cảm nhận  cảm giác   chống lưng.
Cảm giác  thật !
Cho dù là đời   đời , thực  kẻ địch của cô đều là một, nhưng kiếp  cô ứng phó khó khăn, dù  trong tay   thực quyền, cô còn  bảo vệ em trai.
 mà một đời , dựa theo phát triển ,  lẽ đều  cần cô  tay,     cảm giác nhúng tay .
Cha  trực tiếp giải quyết,  là...
Cô  con gái ngoan, ở thủ đô chơi mấy tháng, trần ai lạc định,  đó  nước ngoài học tập?
Mạnh Phất Yên mưu tính tương lai của cô trong đầu, còn mua ít đồ ăn mang về, đặc biệt đợi đến khi trời tối mới trở về.
Kết quả mở cửa phòng  thì thấy một bàn đồ ăn, cha  đều ở đây.
Ánh mắt Lục Quốc Trung  cô vô cùng hiền từ: "Đã trở về ! Ăn cơm !"
Mạnh Phất Yên ngoan ngoãn đến  bàn  xuống, đồ ăn  phong phú, chẳng qua Mạnh Phất Yên cẩn thận  một lát, hình như đều là món ăn  cô thích ăn!
Hu hu hu hu, thất sủng!
DTV
Cô nhớ rõ lúc  khi cô huấn luyện ở quân khu thủ đô, cha thường xuyên mang món ăn cô thích trở về!
Ăn cơm tối xong, Lục Quốc Trung  về phía Mạnh Phất Yên: "Về phòng con nghỉ ngơi , cha  chuyện   với  con."
Mạnh Phất Yên: "..."