Ngày hôm  hai  con ngủ đến tận khi mặt trời lên cao mới tỉnh, cuối cùng cũng xua tan hết tất cả mệt mỏi.
Rửa mặt xong chuẩn  ăn cơm sáng, hai  đến phòng bếp xem một lát, thấy trong phòng bếp trống trơn   gì cả.
Mạnh Phất Yên bật :
"Chú Lục còn  cha là  cuồng công việc, chú  cũng  thua kém chút nào. Có lẽ chỉ ở đây ngủ một giấc, đều ăn ở căn tin."
Cô lấy ít đồ ăn sáng trong  gian : "Ăn mấy thứ   , lát nữa con  mua ít rau trở về."
Ăn bữa sáng xong Mạnh Phất Yên  cửa, Mạnh Tô Cầm ở  nhà.
Ở nơi , bà  là   qua đời,   cần thiết vẫn nên ở nhà đừng , tránh cho gặp phiền phức.
Đợi bên thủ đô giải quyết  .
Mạnh Phất Yên  cửa xong, thì  gọi điện cho Lục Quốc Trung .
Đi thẳng tới văn phòng của Lục Kiến Quân gọi,  máy  nhanh.
"Bác cả, là cháu, Yên Yên!"
Bên  điện thoại im lặng hai giây, bỗng nhiên truyền  ít tạp âm, mơ hồ  âm thanh sách vở giấy tờ rơi xuống đất,  đó là giọng   run rẩy của Lục Quốc Trung.
"Yên Yên? Cháu  trở về ư? Cháu..." Lời   định hỏi , thì kịp thời dừng .
Đương nhiên là Mạnh Phất Yên  Lục Quốc Trung  hỏi gì,  : "Vâng, cháu  trở về, hiện giờ ở thành phố Thường Ninh, chúng cháu... Cùng  trở về."
Vui sướng  lớn tràn ngập trong lồng ngực, Lục Quốc Trung cảm thấy   lâu  lâu  vui sướng kích động như .
Lần  như , còn là vì   thế của Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký.
Lúc  Cố Đình Chi truyền tin cho ông , ông  hai  con bọn họ sẽ về nước, ông  vẫn luôn đang đợi, hiện giờ cuối cùng cũng đợi  ngày .
Bà   trở !
"Cô ... Cô  thế nào?"
"Ngài yên tâm ,  chuyện đều , dưỡng bệnh  , hai bọn cháu đều khỏe mạnh."
Mạnh Phất Yên  nhiều lời với Lục Quốc Trung, dù  niên đại  điện thoại  an , dễ dàng   lén, cho nên dặn dò một ít tin tức xong thì cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-345.html.]
Cô  thể cảm nhận  vui sướng của Lục Quốc Trung, đời , bọn họ thật sự  thể một nhà đoàn tụ.
Mua ít đồ ăn đơn giản, Mạnh Phất Yên lập tức về nhà,  đường về gặp  ít hàng xóm.
Mọi  thấy cô trở về đều  kinh ngạc,  nhiều  thậm chí còn tưởng cô vẫn xuống nông thôn  thanh niên trí thức, chỉ  ngày nghỉ trở về chơi.
Mạnh Phất Yên cũng  vạch trần, niên đại  tin tức lan truyền  nhanh,  hàng rào  bình thường.
DTV
Đối với Mạnh Phất Yên mà  cũng khá , tránh cho giải thích nhiều.
Khi giữa trưa, hai  con cùng  nấu cơm, đây là phòng bếp của Mạnh gia, hiện giờ cuối cùng cũng trở về tay Mạnh gia, cuối cùng  còn ai quấy rầy,  còn ai mơ ước.
"Mẹ, con mới gọi điện thoại cho cha, ông   chúng   trở về,  vui vẻ,  sớm gặp !"
Mạnh Tô Cầm  : "Lại sốt ruột tới mấy cũng  đợi,  lâu như   trở về nhà, cho dù thế nào cũng sẽ ở nhà thêm hai ngày."
"Đương nhiên, vất vả lắm mới trở về, cũng  thể dễ dàng  như ,   rời ,   trở về còn    đợi tới khi nào!"
Mạnh Tô Cầm  con gái , bỗng nhiên : "Yên Yên,  khi đến thủ đô, con lập tức đến nhà cha con ở, ở cùng với Vân Ký, đừng rời khỏi quân khu."
Mạnh Phất Yên sửng sốt, ngay  đó hiểu rõ Mạnh Tô Cầm đang lo lắng chuyện gì.
"Mẹ sợ con gặp nguy hiểm ?"
Mạnh Tô Cầm gật đầu:
"Ừm, em trai con ở bên đó mấy tháng, vẫn luôn  xảy  chuyện gì,  lên nơi đó  an , cho nên  khi tới thủ đô con cũng tới đó ở ."
"Còn chuyện khác, đây là chuyện của  lớn bọn , con  cần nhọc lòng,   giải quyết là ."
Mạnh Phất Yên   chuyện, cô  yên tâm giao hết cho    .
Mạnh Tô Cầm    tâm tư của con gái, kiên nhẫn :
"Nghe lời, hai các con  thể an ,  mới  thể yên tâm. Hơn nữa  hiểu    hơn con,   đối phó cô  như thế nào."
Mạnh Phất Yên  chút  vui: "Con  còn nhỏ nữa mà,  đây   chuyện lớn đều dẫn theo con bên cạnh."
Mạnh Tô Cầm bất đắc dĩ trừng cô: "Chuyện  khác!"
Nhìn gương mặt   xía  của , Mạnh Phất Yên  tiếp tục  tiếp, lúc   cần thiết tranh luận cái gì với , đó là tập đoàn đặc vụ của địch,  lẽ gia tộc  lưng  phụ nữ  cũng thế.