Đôi mắt của Mạnh Tô Cầm dịu dàng con gái , :
"Đã , chuyện may mà Yên Yên. Em vốn bệnh nguy kịch, cho dù dùng thuốc nhất ở nước ngoài, cũng chỉ thể kéo dài tàn thêm một năm. mà Yên Yên tìm tới, con bé phối thuốc cho em, mỗi ngày ở bên em, uống thuốc, dùng dược thiện, cơ thể em nhanh là khôi phục."
Lục Kiến Quân bất ngờ: "Yên Yên còn bản lĩnh ư?"
Mạnh Phất Yên :
"Cháu từng học trung y mà, một phương pháp bí truyền. Lúc cháu thấy cháu đều như , nên đánh bạo cho cháu dùng. Hơn nữa đây cháu là quá lo âu, ở nước ngoài lẻ loi hiu quạnh ai chăm sóc, còn lo lắng cho chúng cháu ở trong nước, khi cháu đến tâm trạng của bà hơn, tinh khí thần nhanh chóng điều dưỡng trở ."
"Đương nhiên, quan trọng nhất chính là cha bắt đầu bảo vệ chúng cháu."
Lục Kiến Quân cô một cái, thở dài, hỏi nhiều:
"Không việc gì thì , em thể khỏe mạnh trở về, là hạnh phúc lớn nhất đối với Vân Ký và Yên Yên. Mấy năm nay hai chị em bọn họ sống quá dễ dàng, hiện giờ cuối cùng cũng khổ tận cam lai."
" , hai con... Sắp đến thủ đô ư?"
Lúc Mạnh Tô Cầm đáp: "Sẽ , Vân Ký còn đang ở đó, em chắc chắn sẽ . Còn cả nữa, em chắc chắn gặp mặt ."
Có một việc, luôn rõ ràng, luôn giải quyết.
Lục Kiến Quân gật đầu:
"Được, trở về giải quyết thì , đều là một nhà, chuyện gì thể thương lượng, đều còn trẻ tuổi nữa, cũng đừng lãng phí thời gian."
"Hai con các em đường chắc chắn là mệt mỏi chết, nghỉ ngơi , chuyện gì ngày mai . Yên Yên, phòng của cháu động , hai con nghỉ ngơi là , chú thu dọn đồ một lát, đến nhà bạn ngủ một đêm, hai con khóa kỹ cửa ."
Tuy nhà của Mạnh gia to, nhưng chỉ hai con, một đàn ông như ông cũng tiện ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-344.html.]
Lục Kiến Quân thu dọn đồ xong thì đến ký túc xá của bạn.
Mạnh Tô Cầm và Mạnh Phất Yên đóng kín cửa, hai lập tức lên lầu.
Phòng của cô vẫn như ban đầu, phòng nhiều bụi lắm, dáng vẻ lẽ là Lục Kiến Quân gọi đến quét dọn.
Mạnh Phất Yên lấy chăn đệm trong gian , đó lấy nước ấm rửa mặt.
Nằm giường phòng , ngủ cùng chăn với , lúc Mạnh Phất Yên chút hưng phấn.
"Mẹ, cảm thấy thần kỳ ? Vậy mà chúng còn cơ hội cùng một giường, khuê phòng của con từ nhỏ tới lớn nữa. Năm đó còn nữa, lúc con mỗi ngày đều tốn nhiều tinh lực giữ lấy phòng . Em trai còn nhỏ như , thường xuyên chịu ấm ức nên phản kích thế nào, chỉ thể lóc tới tìm con. Mấy năm đó cơ bản đều là con ngủ cùng em , lớn hơn một chút thì để em ngủ phòng khác."
Mạnh Tô Cầm thở dài:
"Yên Yên, trong lòng con từng hận ? Nếu bản lĩnh, con và Vân Ký chịu khổ như ."
Mạnh Phất Yên đầu, kinh hãi :
"Mẹ, nghĩ như thế? Từ tới nay con từng hận , trái ngược , con cảm thấy hạnh phúc. Mẹ bất đắc dĩ của , ở góc độ của , con cảm thấy . Thời đại dễ dàng, nhà chúng xoay quá nhanh, dòng chính nhân khẩu vượng, thể ngày hôm nay là ."
DTV
"Ít nhất con và Vân Ký từ nhỏ đến lớn đều từng chịu nghèo khó, nếu đáy trong nhà dày, nếu dạy dỗ của năm đó, con ngày lành như ?"
Mạnh Tô Cầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng:
"Chỉ cần con hận thì , ngủ sớm chút , chúng ở nơi hai ngày, đó đến thủ đô, ở nhà thêm một chút."
Đương nhiên là Mạnh Phất Yên sẽ phản đối: "Không thành vấn đề, thì ở thêm hai ngày."
Đi xe lửa lâu như đúng là mệt chết, Mạnh Phất Yên nhanh chóng ngủ mất.
Mạnh Tô Cầm con gái bên cạnh, bà nhất định sẽ cho cô cuộc sống càng hơn!