Lục Kiến Quân vô cùng khiếp sợ, ông   nhận  tin tức phương diện , đương nhiên   Mạnh Phất Yên sẽ trở về  lúc .
Đợi thấy rõ  bên cạnh cô, thì càng thêm kinh hãi.
Từ  tới nay ông   đủ  trọng, lúc   ở đó, đôi mắt dại , đầu óc trống rỗng.
"A Cầm? Em... Em..."
Tối muộn như , nếu   Lục Kiến Quân từng là quân nhân, thật sự sẽ nghĩ là gặp ma.
Mạnh Tô Cầm lộ  tươi : "Anh hai Lục,  lâu  gặp,   khỏe ?"
Mạnh Phất Yên ở bên cạnh giải thích:
"Chú Lục,   cháu  nước ngoài tìm   cháu, cháu cũng là  khi  nước ngoài mới   cháu  chết. Lần  là vì nhận  thư của cha, xác định trong nước   quá nhiều nguy hiểm, cháu mới dẫn  trở về một nhà đoàn tụ với cha."
Lục Kiến Quân  định  chuyện lập tức nuốt những lời   trở về, kinh hãi :
"Cháu đều   ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng ạ,  đều  cho cháu."
Lục Kiến Quân  về phía Mạnh Tô Cầm, thở dài một , cả  thả lỏng: "Năm đó em rời , là  cả giúp đỡ ?"
Mạnh Tô Cầm gật đầu: " ."
Lục Kiến Quân gật đầu, đều hiểu rõ.
Chuyện   cả ông  giấu thật kỹ, ngay cả ông  đều  chắc   là thật  .
 mà lúc đó dù  ông  cũng là xưởng trưởng của xưởng máy móc, ở bên thành phố Thường Ninh   nhân mạch Mạnh lão để ,  cả ông   gì  khó giấu ông , cho nên  chút đáng ngờ ông  vẫn  thể   .
 mà  cả ông   với ông  bảo ông  đừng động  tiên, còn bảo ông  phối hợp.
Anh cả nhà  , đương nhiên là ông  sẽ , Mạnh Tô Cầm mới  thể giấu trời qua biển, c.h.ế.t giả chạy trốn.
Ba  đến phòng  việc  xuống, Lục Kiến Quân cảm khái:
"Mấy năm nay  vẫn luôn  dám chắc tình cảm của  cả đối với em, chuyện năm đó cũng  tiện hỏi nhiều,   luôn bất lộ sơn bất lộ thủy, đúng là  thể che giấu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-343.html.]
Trên bàn   mặt  , Mạnh Phất Yên rót cho  và Lục Kiến Quân một cốc.
Mạnh Tô Cầm cầm lấy cốc,   chuyện.
Mạnh Phất Yên  tiếp:
"Giữa cha và   khả năng  hiểu lầm nào đó, cháu cảm thấy cha  khôn khéo! Cháu  mới đến thủ đô, ông   lập tức nhận   phận của cháu, phần thông minh ,  lúc   dùng    cháu chứ?"
Lục Kiến Quân nghĩ một lát chuyện lúc , cũng   xa của  cả  dọa sợ, quả thực  thể tin là  cả trong ấn tượng của ông .
DTV
Lục Kiến Quân vỗ đùi:
"Chú       lòng  như , lập tức quan tâm cháu như thế,   còn điều ba tên nhóc nhà chú tới bên cạnh, hóa  là vì Vân Ký."
Mạnh Phất Yên: "..."
Cô lộ  tươi   hổ:
"Cũng  đến mức ,  lẽ ông  là  cuồng công việc đột nhiên phát hiện tình  đáng quý, bắt đầu bồi dưỡng vãn bối. Hơn nữa ba  trai vốn phát triển , cũng  cần ông  bồi dưỡng quá nhiều."
Lục Kiến Quân hừ hừ,  tin lời Mạnh Phất Yên .
Khoảng thời gian đó ông  cảm thấy  cả kỳ lạ, chẳng qua do ấn tượng nhiều năm của ông  đối với  trai là thế, cộng thêm tin tưởng  trai, ông  căn bản  hoài nghi  cả ôm tâm tư gì mà thôi.
Hiện giờ xem  hóa   sớm     thế của Yên Yên và Vân Ký, lúc  mới   yên.
 là giỏi nhịn!
Lâu như    chút động tĩnh nào, lập tức điều ba con trai của ông  đến bên,  hại ông  thật sự cho rằng  cả yêu quý cháu trai.
Ông  còn từng đến thủ đô thăm  cả, phát hiện  ở quân khu bên thủ đô đều cho rằng Lục Quốc Trung là yêu quý cháu trai, mấy lời hoa mỹ  đều truyền khắp thủ đô.
Không ai phát hiện Lục Quốc Trung cả ngày dẫn theo đứa bé  cưỡi ngựa  gì  thích hợp.
Tuy ngoài miệng châm chọc, nhưng Lục Kiến Quân vẫn  vui vì  cả  đổi,  cả  đúng là quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức  giống  bình thường.
Nhiều năm như  gần như   dục vọng gì, vẫn luôn  việc  việc, ngoại trừ công việc trong thế giới của ông  dường như   chút  thở  sống nên .
Hiện giờ  thấy ông  vì bảo vệ con  mà bắt đầu chơi tâm nhãn, Lục Kiến Quân còn  vui.
Ông  hỏi Mạnh Tô Cầm: "Nhìn tinh thần em  tệ lắm, năm đó  thương   đúng ?"