Lúc  Mạnh Phất Yên cũng luyến tiếc , đời    nhiều chuyện  đổi, đặc biệt cô tìm  ,   nhiều chuyện đều là Cố Đình Chi giúp đỡ mới  , trong lòng cô thực sự cảm kích .
"Được, em nhất định sẽ nhanh chóng trở về, sẽ  để  một  quá lâu,  ?"
Không  gì là ngủ một   thể giải quyết, một   ,  hai .
Cô gái chủ động, tối nay Cố Đình Chi  hầu hạ tương đối thoải mái, cho nên ngày hôm  căn bản   để cô .
Mạnh Tô Cầm    đôi tình nhân luyến tiếc tách ,  con gái trong  thời gian   dưỡng gương mặt hồng nhuận, tinh thần no đủ,   là  cưng chiều, bà  đại phát từ bi :
"Bên  là sắp xếp thời gian cố định ? Nếu  ,  ở nơi  mấy ngày cũng    thể. Mẹ sẽ đến công ty  xem, dặn dò một chút, hai đứa cũng  thể tạm biệt hẳn hoi."
Đôi mắt Cố Đình Chi sáng lên,  nghĩ tới còn  phúc lợi ,  vợ thật sự  quá!
"Mẹ cứ việc bận  ạ, bên nội địa  vội, con sẽ sắp xếp ạ."
Mạnh Phất Yên âm trầm trợn mắt, tên khốn nạn , đúng là cho mặt mũi mà lên mặt.
Mạnh Tô Cầm đến công ty, chân  mới rời ,  lưng Mạnh Phất Yên    ôm trở về phòng:
"Anh còn !"
Mạnh Phất Yên nghiến răng trừng : "Anh  trò gì thế, ban ngày ban mặt."
"Trong nhà   ai."
"Mấy  giúp việc  lầu    ?"
"Mấy  đó khác!"
"Sao  khác... A..."
Còn   hết câu,  là một trận trời đất  cuồng, Cố Đình Chi ôm Mạnh Phất Yên lên giường:
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-341.html.]
"Anh mặc kệ, em  ở bên , nếu  thì mấy tháng đấy,  sẽ nhớ em đến phát điên mất."
Bên Cảng Thành nồng tình mật ý cũng chỉ  ba ngày, dù   nhiệm vụ trong , về phương diện  Cố Đình Chi vẫn  chừng mực, mỗi  trở về  đều truyền tin tức , chênh  ba ngày cũng   gì.
Hơn nữa bọn họ đều  đến, nhưng ở đây vui đùa   chuyện chính, chuyện  tuyệt đối  .
Ba ngày ,   dựa theo con đường sắp xếp  trở  nội địa, giẫm lên đất đại lục, trong lòng Mạnh Tô Cầm vô cùng cảm khái.
Cố Đình Chi  lấy đồ , còn đám nhân viên nghiên cứu đều là đưa tới Cảng Thành,  theo bọn họ cùng lén  thuyền trở về.
Lúc  cuối cùng cũng bước lên lãnh thổ tổ quốc, mỗi  đều kích động đến mức lệ rơi đầy mặt.
Mạnh Phất Yên  tham dự quá trình chuyển giao, loại chuyện bảo mật   mắt cô đừng nên tham dự thì hơn, ngoan ngoãn ở bên Mạnh Tô Cầm.
Đợi Cố Đình Chi  xong hết  chuyện,  cô gái nhỏ  mặt, Cố Đình Chi  luyến tiếc:
"Bên  đều chuẩn  xong, em... Tự  trở về thật sự  ?"
Cô và Mạnh Tô Cầm là hành động riêng, tự  về thành phố Thường Ninh một chuyến.
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Yên tâm , em    từng  xe lửa, lúc  đều ở trong nước,  cần  lo lắng cho bọn em."
Rõ ràng là xuân hạ, rõ ràng thời tiết phương nam  nóng, nhưng mà tối nay, Cố Đình Chi  cảm thấy gió núi  lạnh,  nắm lấy tay Mạnh Phất Yên luyến tiếc buông :
"Anh từng đồng ý với em sẽ giúp em  thành mục tiêu của , chuyện   nhất định sẽ  . Anh sẽ nghĩ cách cứu  Từ gia, bên Từ Ái Quốc tuy  am hiểu kinh doanh, nhưng  thể tìm  khác  thế, em về nhà cứ an tâm, Trần Anh  theo em về, thực  Triều Sinh cũng  trở ,   sẽ đến thủ đô , nhưng mà  khác cũng  . Đây là địa chỉ, cần giúp đỡ gì cứ  tìm  ."
Mạnh Phất Yên ngẩn : "Anh bảo Phó Triều Sinh  trở về ư? Chuyện  là  ? Anh ..."
Giá trị võ lực của Phó Triều Sinh  mạnh,  thể  là tổ chức phái  bảo vệ Cố Đình Chi, cùng với Từ Cạnh, đều là phụ tá đắc lực của Cố Đình Chi.
Cố Đình Chi thở dài:
"Trần Anh   là  của ,  để  của  ở bên em   yên tâm. Thủ đô còn   của ,  mắt đều là Triều Sinh quản, đây là danh sách  em của Từ Cạnh, tương đương với là  của , em hãy cầm lấy, gặp nguy hiểm thì nhớ tìm bọn họ."
Mạnh Phất Yên nhận lấy danh sách, sắp xếp   đó cô  ,  cũng  từng  với cô.