Không thể  về,  nghĩ cách lén đưa về.
Đám  , chỉ  thể tự nghĩ cách lén đưa về.
Vết thương của Cố Đình Chi  sớm khôi phục, hôm nay   đến  mặt Mạnh Phất Yên,  :
"Dẫn em   ngoài chơi nhé?"
Đôi mắt của Mạnh Phất Yên sáng lên: "Muốn  vụ lớn ?"
Cố Đình Chi gật đầu.
Mạnh Phất Yên hưng phấn lập tức kéo  chạy  ngoài: "Đi thôi  thôi, bây giờ  ngay."
Cố Đình Chi giữ chặt cô: "Đừng nóng vội, thu dọn hành lý , dẫn em   ngoài du lịch một lát, cách thời gian về nước vẫn còn sớm."
Mạnh Phất Yên  hiểu, vội vàng  thu dọn hành lý, tạm biệt  xong hai  lái xe rời .
Nơi   hoang vắng, diện tích bình nguyên cũng rộng lớn, lái xe   đường cảm thấy siêu thoải mái!
Mạnh Phất Yên hạ cửa kính xe xuống cho gió mát thổi, đeo kính râm  nhạc, khỏi   sung sướng cỡ nào.
" ,   mấy ngày nữa bọn em sẽ về nước ? Lúc    vụ lớn,  giới nghiêm  ? Chẳng  đến lúc đó càng khó chạy trốn ?"
Cố Đình Chi  :
"Những   giấu  đến bây giờ bọn họ còn  tìm , đang phát điên, nhiều  chặn  như , vốn dĩ  thể bắt sống , kết quả em đưa tất cả   , đến bây giờ đám  đó chắc chắn còn hoang mang! Lúc   thể  chính là giới nghiêm, khắp nơi đều đang kiểm tra,   đưa   vốn  dễ dàng."
"Nếu bọn họ nhàn như , dứt khoát tìm chút việc cho bọn họ , như  còn  thể giảm bớt áp lực cho chúng ."
Mạnh Phất Yên hưng phấn : "Vậy     vụ lớn ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-338.html.]
DTV
Không đủ oanh động chắc chắn   biện pháp hấp dẫn quá nhiều hỏa lực!
Cố Đình Chi  dáng vẻ hưng phấn của cô, đều  quá nhẫn tâm đả kích cô:
"Em cho rằng dễ  như  ! Không gian   vạn năng, ngoại trừ  gian của chúng ,  còn   đủ tình báo mới , đối phương cũng   ăn chay."
Mạnh Phất Yên  nhụt chí: "Vậy    gì thế?"
"Anh điều tra  một kho lúa, bên trong   ít lương thực, ngoài  còn tìm  kho hàng siêu thị cỡ to, nơi đó là nơi tập kết hàng vật tư, gần đây  chuyển hàng tới, kho hàng chật ních, lát nữa chúng  sẽ dọn sạch."
Mạnh Phất Yên chớp mắt: "Kho hàng siêu thị ư? Vậy thì chắc chắn  nhiều thứ ."
Cố Đình Chi  nhếch miệng: " là nhiều, đến lúc đó chắc chắn sẽ để em dọn sướng."
Mạnh Phất Yên  chút  rõ:
"Có em phối hợp với , rõ ràng     thể  vụ lớn, vì   kiếm thêm vũ khí và tài liệu nghiên cứu khoa học? Lương thực vật tư tuy trong nước thiếu, nhưng chắc chắn   trọng lượng như vũ khí mà!"
Cố Đình Chi thở dài,  bất đắc dĩ :
"Bởi vì  tiến hành theo tuần tự,  thể lập tức   động tĩnh quá lớn, bên nước Phiêu Lượng  chịu nổi, trong nước cũng  thấy   thể tiếp nhận, quá thái quá   tiện sắp xếp. Hiện giờ  còn trẻ, căn cơ ở trong nước  đủ sâu, lập tức  quá mức,  một   còn   sẽ phán định  thế nào, tiền đề lập công, ít nhất là bảo đảm  sẽ    một nhà xử lý."
Mạnh Phất Yên: "..."
Thấy cô   lời nào, Cố Đình Chi vươn tay nắm tay cô, trấn an:
"Bị dọa  ? Thực  chuyện  đều là cơ bản nhất,  ở trong giới  nhiều năm như ,  sớm thành thạo,  từng    gian phụ trợ,   là  vẫn lăn lộn   ư?"
"Đừng lo lắng, chuyện  nắm chắc  sẽ  , để  trong nước dần quen với năng lực của , tiếp nhận thành công của  cũng   thể tiếp nhận thất bại của . Chậm rãi tích tụ thực lực của bản , bồi dưỡng cấp , như  vị trí mới  thể vững chắc. Đợi thêm mấy năm khi  về nước, mới  thể  định vững chắc thăng chức hưởng thụ đãi ngộ càng ."
"Đừng quên trong nước  chỉ đều là  của chúng , còn  một ít gián điệp. Lúc   mang nhiều về đồ về nước như , đương nhiên là  một nhà hoan hô nhảy nhót hy vọng   lợi hại hơn chút nữa, cho dù  kiếm kiểu gì chỉ cần  cống hiến với quốc gia bọn họ đều vui vẻ tiếp nhận.  mà gián điệp thì khác,  lẽ đang nghĩ cách điều tra  xem  là ai,  thế nào xử lý , chuyện  trong lòng  đều  rõ,   ứng phó như thế nào."