"Vậy... Em vẫn nên mấy năm nữa về nước , hiện giờ trở về, em cũng  nắm chắc, nhỡ  xảy  vấn đề gì liên lụy đến đám  cả thì  xong. Em ở nơi ,  thể cứu đám  cả ? Em  thể  gì?"
Mạnh Tô Cầm gật đầu,  thể lý giải cách  của  .
"Em  lá thư cho bọn họ , nhiều năm  gặp như , chắc chắn là cũng   tin tức của em. Nếu chị và Yên Yên trở về, sẽ đưa thư cho bọn họ, còn cứu bọn họ thế nào, chị sẽ nghĩ cách."
"Hay là tìm biện pháp khác cứu, hoặc lấy danh nghĩa của em  chút gì đó cho trong nước, như  cũng     khả năng. Nếu em quyết định ở  đây,  thì cố gắng  việc của em, lợi dụng  cảnh  bên   nghiên cứu, tương lai trong nước  định, mang mấy thứ  tác dụng trở về."
Từ Ái Quốc: "..."
Chị  còn  thể  rõ ràng hơn chút ?
Từ Ái Quốc lập tức  một lá thư, gio cho Mạnh Tô Cầm, Mạnh Tô Cầm lấy một khoản tiền  đặt  mặt  .
"Đây là cho em, cầm lấy sống thật , đổi  cảnh sống phù hợp , thích sách thì mua. Em  nghiên cứu,  cứ an tâm  nghiên cứu của em, chuyện khác thì  cần nhọc lòng."
Là một túi da nhỏ màu đen, bên trong đầy tiền,  hơn ba mươi vạn Đô-la.
Đủ cho   ăn nhậu chơi bời nhiều năm.
Từ Ái Quốc hoảng sợ, bỗng nhiên  dậy, liên tục xua tay: "Chị, em  thể nhận  tiền  , em  thể tự nuôi sống bản ."
Anh  thật sự  thể nuôi sống ,   gì cũng là phần tử tri thức,  chút danh tiếng,   khả năng  đói.
Chẳng qua  mắt công việc của    quá thuận lợi, phương diện học thuật  hợp ý kiến với một  ,  xa lánh, lúc  còn  bạn gái, tiêu chút tiền, tình hình    lắm.
Hiện giờ bạn gái chạy, công việc   tiến triển gì, đương nhiên là cuộc sống  quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-337.html.]
Mạnh Tô Cầm đẩy túi cho  ,  thèm để ý :
"Chị  em  thể nuôi sống bản , nhưng nhà   thiếu tiền, bên chú út  coi chúng  là  một nhà, nhưng chị thì ."
"Em  nghiên cứu,   tiền  bình thường, nhưng Mạnh gia  buôn bán, cho dù thế nào cũng  thiếu tiền cho em tiêu. Nếu em  báo đáp chị,   bằng chỉnh đốn  công việc của em, cho dù đổi  cảnh cũng . Chị  em còn  chức vị ở đại học, hiện giờ  tiền, cũng  cần lo lắng vấn đề cuộc sống, cho dù mất công việc hiện giờ đến nơi khác cũng ."
" , con gái của chị qua mấy tháng nữa còn  nước ngoài, con bé   học bên , đến lúc đó em giúp một chút phương diện , cứ tính là báo đáp chị. Đợi   em   chút thành tích, chuyện  cũng đều là mặt mũi và nhân mạch của Mạnh gia, coi như là gia tộc đầu tư cho em, cầm lấy , chăm sóc bản  thật !"
Tổ tiên Mạnh gia đều  buôn bán,  cơ bản đầu óc đều  quá cứng ngắc, cho nên Từ Ái Quốc từ chối mấy , cũng nhận lấy, hứa hẹn:
"Em  , em sẽ chăm sóc bản  thật , còn  chuyện Yên Yên   học, chuyện  em chắc chắn sẽ  , là năm nay ?"
" , hơn phân nửa là năm nay, chị sẽ dẫn con bé về nước một chuyến, con bé xem như là quốc gia sắp xếp  nước ngoài, cho nên   còn  thể  ngoài, chị sẽ cố gắng để con bé  nước ngoài  khi khai giảng."
DTV
"Có cần tìm lớp ngôn ngữ để huấn luyện cho cháu ?"
"Không cần, ngoại ngữ của Yên Yên  lưu loát, từ nhỏ   chị dẫn theo bên cạnh huấn luyện, khi học cấp 3 thành tích cũng , chị từng huấn luyện cho con bé, em cứ việc sắp xếp trường học, trường càng nổi tiếng càng . Em thông báo  một tiếng, chị sẽ bảo Yên Yên chuẩn  sẵn sàng  phỏng vấn, trường học , cho dù tốn tiền chị cũng để con bé học."
Từ Ái Quốc hiểu rõ, gật đầu : "Ừm, em sẽ cố gắng tìm trường  nhất cho cháu."
"Sau khi bọn chị về nước thật sự còn  thể  nước ngoài ư?"
"Có thể, bọn chị  con đường."
Xác định xong, để  phương thức liên lạc, Mạnh Tô Cầm dẫn con gái về nhà.
Một  nhân viên nghiên cứu lúc ,  một    đưa về nước, những  đó là ở bên ngoài  thể đưa về, giao tiếp xong, bên  nguyện ý thả ,  thì  thể trực tiếp trở về.