Cố Đình Chi  : "Anh cũng  một cái,   thể  đoán ?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt, kinh ngạc,  ngẩng đầu    nữa.
Cố Đình Chi chớp mắt: "Làm  ? Không  là em  sớm đoán  ?"
Mạnh Phất Yên: "..."
Quả nhiên đều là  thông minh,  lòi  một chút sẽ lập tức bại lộ hết.
Mạnh Phất Yên trợn mắt, dựa  vai ,   :
"Em   quá thông minh,  thể ở  mặt  quá lâu mà, nếu  sớm muộn gì cũng sẽ  lộ. Sắc  đúng là  hại  , em nên sớm chia tay với   đó chạy trốn."
Cố Đình Chi  to, sờ tóc cô, lấy một lọn tóc ngửi một lát, cảm thấy tóc của cô thật thơm, là cả  đều thơm.
Nước linh tuyền  dưỡng  cô gái quả nhiên là khác ,  đúng là  phúc!
"Đời    em dưỡng... Thể xác và tinh thần khỏe mạnh,  nỡ chia tay với em? Cho dù em dùng biện pháp gì,  đều sẽ  đồng ý chia tay. Cho dù em chạy,  cũng sẽ nghĩ biện pháp dỗ em trở về, cưới em về nhà, bảo vệ em thật , chăm sóc em, mỗi ngày ôm ngủ."
DTV
Mạnh Phất Yên tức giận: "Câu cuối cùng mới là mục đích đúng ?"
Cố Đình Chi  to: "Không , mỗi câu đều là sự thật."
Cố Đình Chi hỏi cô:
"Là vòng tay  gian  đúng ? Đời     đoạn ghi âm,  gian của   rộng  rộng, vốn dĩ đều sắp hỏng mất, đời  khi lấy  vòng ngọc hòa điền ,  gian lập tức  định."
"Đồ  tích trữ đời  đều mang về, vốn còn  một ít đồ Ngô Tư Vũ tích trữ, em thì ?"
Mạnh Phất Yên nhắm mắt , chấp nhận  mệnh.
Ngay cả trọng sinh đều đoán ,  thông minh đúng là đáng sợ, cô    mà, lúc  cô  thể đoán  chuyện  từng trải qua, một phần nguyên nhân  lớn là cô  "kinh nghiệm" .
Lúc  thì  ,  cũng  kinh nghiệm nên đoán  .
"Không gian của em  lớn, chỉ  một ít vật tư sinh hoạt, nhưng mà  một nơi nhỏ để gieo trồng, chỉ  mảnh nhỏ, nhưng cũng đủ dùng, ít nhất  thể giấu . Còn  một linh tuyền thần kỳ, em thường xuyên uống,  cũng thường xuyên uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-332.html.]
Cố Đình Chi  : "Vậy... Lại cho  uống một ít,  sớm khỏe , cũng  cần chịu tội  ở đây!"
Mạnh Phất Yên  dậy cầm cốc, đưa một cốc tràn đầy cho : "Cho ,  pha loãng, tinh khiết."
Cố Đình Chi ngửi một lát,   hương vị gì, giống như nước bình thường,  thể   màu  vị.
Uống một ngụm,  lập tức cảm nhận  khác biệt.
Đều ngọt hơn tất cả các loại nước mà  từng uống, khi tiến  cơ thể, lập tức cảm nhận  cảm giác mát lạnh lan tràn khắp , cảm thấy năng lượng cả  đều  thêm đầy, cảm giác mệt mỏi suy yếu đều giảm bớt nhiều, dường như miệng vết thương sinh động hơn, đang nhanh chóng khép .
"Thần kỳ như  ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Ừm! Chính là thần kỳ như ."
Cố Đình Chi uống xong, đặt cốc sang một bên,    sức lực,  chống   dậy, dựa  đầu giường,  khẽ  cô.
"Anh  em  gì?"
Cố Đình Chi  : "Chỉ cảm thấy  đúng là may mắn, Yên Yên, em đối xử với   như , chữa khỏi bệnh cho ,    nhất định sẽ bồi thường em gấp bội!"
Mạnh Phất Yên sửng sốt,  cô cảm thấy  chút  thích hợp  nhỉ?
"Bồi thường em ư?"
Cố Đình Chi thản nhiên gật đầu, tới gần cô, ái  :
"Ừm, bệnh  của   khác đều  chữa , chỉ  em chữa khỏi, đương nhiên là  bồi thường em ,    nhất định sẽ nỗ lực gấp bội."
Gương mặt Mạnh Phất Yên  ửng đỏ, nghiến răng trừng , nếu      thương, thật sự  đ.ấ.m  hai quyền.
"Đều là lúc   còn tâm tư  giỡn, xem  vết thương còn  đủ nặng!"
Mạnh Phất Yên tức giận khẽ đẩy  một cái, Cố Đình Chi nắm lấy tay cô, thuận thế kéo cô qua, ôm  trong lòng dựa  đầu giường.
"Sau  đừng lo lắng, cũng đừng sợ,  sẽ bảo vệ em, giải quyết  hậu quả cho em. Hơn nữa em cũng  cần lo lắng   quyền  thế  bảo vệ  ,     một  chuyện, nếu  thể  sẽ dẫn theo em  cùng, như  công lao sẽ  một phần của em. Tương lai địa vị của em sẽ  kém , như    sẽ  sợ  ?"
Mạnh Phất Yên nhướng mày: "Thật ư? Em cũng  thể ?"