Kiếp  khi  đuổi tới, là ở trong tay Yên Yên, còn dính m.á.u của Yên Yên.
"Anh tỉnh  ! Cảm thấy thế nào? Có khỏe ?"
Mạnh Phất Yên đẩy cửa tiến , Cố Đình Chi mở to mắt,  cô chậm rãi  tới.
Dường như,   thể lý giải khác thường của cô tối qua.
Có lẽ ở trong thế giới của cô, cô vẫn luôn chiến đấu hăng hái một ?
Kiếp    từng   rõ ràng,  sẽ  cưới cô.
Đột nhiên Cố Đình Chi cảm thấy đau lòng  c.h.ế.t  cô, tay ở trong chăn vươn :
"Anh  , điều dưỡng một thời gian là , em thì ? Có  thương  ? Tối hôm qua  dọa em đúng ?"
Mạnh Phất Yên dừng mấy giây, còn tưởng  sẽ hỏi cô chuyện tối hôm qua,  nghĩ tới  mở miệng  là quan tâm.
Để tay  trong lòng bàn tay ,  ấm áp, bàn tay  to, khớp xương rõ ràng, to mà  lực,  thể bao trùm tay nhỏ của cô.
Mạnh Phất Yên   giường bệnh,  : "Không , em   thương."
"Chỉ   thương do s.ú.n.g đúng ,   va chạm  ? Em da thịt non mịn như ,  va chạm một chút là  thể xanh tím,    vết thương ?"
Đôi mắt của Mạnh Phất Yên bình tĩnh  :
"Không , tối hôm qua đúng là mệt  chết, một đêm  ngủ, mới đầu  lo lắng cho  như , thật sự  chịu đựng nổi thì trở về nghỉ ngơi một lát."
Cố Đình Chi nắm tay cô, lộ  tươi : "Vậy thì , ăn gì ? Có đói bụng ?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu:
"Không đói bụng, em mới ăn một ít mới tới đây, yên tâm , em  thể chăm sóc bản  thật ,  cứ dưỡng thương ."
"Anh là chồng tương lai của em,   nhọc lòng em thì nhọc lòng ai?"
Mạnh Phất Yên   chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-331.html.]
Cố Đình Chi thở dài: "Lại đây,  với  một lát!"
Mạnh Phất Yên  dậy, chậm rãi  bên cạnh , dựa  vai .
DTV
Cố Đình Chi vươn tay ôm cô, cằm cọ  trán cô, dỗ dành:
"Đừng sợ,    sẽ càng thêm cẩn thận, chuyện tối hôm qua sẽ   xảy ,  sẽ bình an sống sót, vẫn luôn bảo vệ em, bảo vệ em cả đời,  ?"
Mạnh Phất Yên im lặng,  lâu  mới hỏi: "Anh  hỏi xem, tối hôm qua em đưa  về kiểu gì ư?"
"Em   thì ,     sẽ  hỏi.  mà đám Triều Sinh tò mò,   với   là  vùng  xếp   tiên,  thời khắc mấu chốt giúp đỡ,  nọ  hy sinh."
Mạnh Phất Yên cứng đờ !
Cố Đình Chi vội vàng vỗ bả vai cô, trấn an cô: "Đừng sợ,  sẽ xử lý   chuyện  đó, em đừng lo lắng."
"Yên Yên,   hiểu em,  trong lòng em cất giấu nhiều chuyện,  sẽ  truy hỏi, nhưng cũng sợ em sẽ nghĩ sai,  sinh  hiểu lầm gì đó. Anh   cho em, em là cô gái   bảo vệ, đời   đều sẽ bảo vệ em, yêu em, tuyệt đối  thương tổn em!"
"Nếu em  tin tình yêu  thể bảo đảm   sai sót gì,  tin tưởng ích lợi . Nếu   em thực sự  thứ gì đó thần kỳ,    thể nỡ thương tổn em? Em là vợ , tương lai còn là  của con ,   lợi chắc chắn là  và con của , như  cả gia tộc của em đều sẽ bảo vệ em, đang êm  hại em  gì?"
Mạnh Phất Yên kinh ngạc,  nghĩ tới Cố Đình Chi sẽ  như , từ  tới nay cô  bao giờ nghĩ tới chuyện .
Cô ngẩng đầu,  về phía Cố Đình Chi.
Cố Đình Chi cúi đầu  cô, lộ  tươi : "Làm  ? Không tin ?"
Mạnh Phất Yên mím môi,   chuyện.
Cố Đình Chi  sờ tóc dài của cô:
"Anh  những chuyện em từng trải qua,  em từ nhỏ đến lớn nhận  giáo dục, cũng  cảm thấy suy nghĩ của em  vấn đề gì, nếu  là em,  khả năng  cũng nghĩ như ."
"  còn dạy em một biện pháp khác, đó chính là nếu  chuyện   thể vãn hồi, như   tiếp nhận. Nếu là thứ , sẽ đưa tới mơ ước,     em mất  nhất đương nhiên là   lợi,  nhà của em đều là   lợi, vì  sẽ thương tổn em chứ?"
"Lần  em  cứu mạng , tương lai còn bảo vệ con ,   em lợi hại như thế, chỉ  dùng hết  lực bảo vệ em, hiểu rõ ?"
Mạnh Phất Yên hiểu ý ,    đạo lý, lúc  cô thật sự  nghĩ tới như .
Trở  dựa  vai , Mạnh Phất Yên lẩm bẩm: "Anh đều đoán  ?"