Mạnh Phất Yên lắc đầu: "Không  vũ khí."
"Vậy là thứ gì?"
Mạnh Phất Yên   , bình tĩnh  bà  một lúc lâu,  mấy chữ bên tai:
"Một  gian  thể giấu ."
Đôi mắt của Mạnh Tô Cầm mở to, trợn to há hốc miệng!
Một lúc lâu , bà  mới tìm  về giọng  của , cả  đều run rẩy: "Cho nên, tối hôm qua..."
Mạnh Phất Yên gật đầu.
Mạnh Tô Cầm hoảng hốt  chết,  về phía cửa phòng, quả thực là giống như ăn trộm, giọng  nhỏ đến mức chỉ  hai bọn họ  thấy:
"Mẹ chỉ từng  qua trong thần thoại chuyện xưa, chuyện ..."
Mạnh Phất Yên nhào  trong lòng bà , nhỏ giọng : "Mẹ, nhỡ   lộ,  lẽ con sẽ  kéo  phòng thí nghiệm,  là  giam cầm cả đời, cả đời đều..."
"Câm miệng, đừng  linh tinh!"
Mạnh Tô Cầm luống cuống, nhưng hai  con đều là  vì sự nghiệp, luống cuống mấy giây, đầu óc tỉnh táo :
"Mẹ già  ?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt,  chút  đuổi kịp mạch não của .
Mạnh Tô Cầm tiếp tục lẩm bẩm: "Mẹ  trang điểm một chút, trở về nhất định  cướp cha con tới tay."
Mạnh Phất Yên: "..."
"Con gái ngoan đừng sợ,  trở về sẽ cướp  cha quyền thế  cho con,    tìm công việc, nhất định  lăn lộn  dáng  hình trong giới cấp cao, như   thể bảo vệ con, sẽ  để con    xâu xé, đừng sợ!"
Mạnh Phất Yên: "..."
Mạnh Phất Yên lập tức  to, dựa  trong lòng Mạnh Tô Cầm: "Mẹ,  đối với con thật !"
Mạnh Tô Cầm dịu dàng vuốt tóc cô: "Con là con gái của ,   đối xử  với con thì đối xử  với ai?  ,   , giống y đúc con ?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-330.html.]
"Không giống, của con  rộng, nhưng  thể giấu , nhưng của    lẽ  rộng,  thể chứa  nhiều thứ.   lẽ  thể giấu , vật còn sống cũng  thể  ."
Mạnh Tô Cầm  truy hỏi nữa, bà  mơ hồ đoán  gì đó.
Bà  cũng  yêu cầu con gái dẫn bà   xem một lát, thứ như , càng cẩn thận càng , dù  nơi    địa bàn của bọn họ, căn nhà    nhà bọn họ,    chuyện cũng đủ nhỏ giọng,  lẽ là  ?
"Đừng  nữa, nên  gì thì  thế đó, Đình Chi  tỉnh, con  thăm   ,  chuyện,  lẽ cũng  tệ như con nghĩ,  !"
Mạnh Phất Yên rửa mặt một lát,  xuống lầu gặp Cố Đình Chi.
Trong phòng bệnh, Cố Đình Chi  thẳng ở đó, trong đầu vẫn luôn nghĩ mãi chuyện xảy   khi mất  ý thức.
Cứu bọn họ trở về chắc chắn là Yên Yên, nhưng mà,  cô  thể  ?
Anh nhớ tới đoạn ghi âm trong kiếp , Ngô Tư Vũ  trong  gian  linh tuyền,  thể gieo trồng...
      vòng tay ,  gian chạy tới   ,  chỉ  thể chứa đồ,   thể  , càng đừng  tới linh tuyền, gieo trồng gì đó...
Đời  làn da của Ngô Tư Vũ vô cùng trắng nõn, vẫn luôn trẻ hơn bạn cùng trang lứa nhiều, dáng vẻ của cô  kém xa Yên Yên, nhưng mà   nhiều tuổi hơn, Yên Yên là kiểu đại mỹ nữ, tuy vẫn còn xinh  nhưng  mặt vẫn  thể thấy  dấu vết năm tháng, nhưng Ngô Tư Vũ  .
Anh còn nhớ rõ Ngô Tư Vũ từng  Yên Yên  trọng thương, cũng    trọng thương, nhưng thần kỳ chính là cuối cùng Ngô Tư Vũ còn sống, thậm chí đều   di chứng, vui vẻ.
Ghi âm , linh tuyền  thể mỹ dung dưỡng nhan,  thể chữa bệnh...
Mạnh Tô Cầm vốn  bệnh nguy kịch, nhưng hiện giờ chỉ một hai tháng, cơ thể  khôi phục hơn nhiều, bà  thậm chí   khám bác sĩ, là Yên Yên kê thuốc cho bà .
Yên Yên  một ít trung y thì  , dù  bà ngoại cô cũng là quân y,  đây học một chút cũng  kỳ lạ, nhưng mà  chắc chắn, Yên Yên  tinh thông chuyện .
Đời , Mạnh Tô Cầm khôi phục nhanh như ?
Còn nữa...
 , thương tổn của !
Kiếp   tìm nhiều bác sĩ như  cũng  chữa khỏi, đời    hiểu   khôi phục.
Còn  khi ở thành phố Thường Ninh, vụ án ăn cắp thủ đoạn tương tự , mất trộm tiền là Ngô gia, Trương gia, còn ...
DTV
Nhà Yên Yên.
Suy nghĩ dần trở nên rõ ràng, trong đầu Cố Đình Chi càng ngày càng rõ,  nhắm mắt , nhớ tới chiếc vòng .