Mạnh Phất Yên đưa nước thuốc Đông y thêm linh tuyền cho .
"Nhanh uống , thứ thể giảm bớt thương thế của ."
Cố Đình Chi uống xong, quả nhiên cảm thấy sức lực.
Lúc bỗng nhiên bên ngoài truyền đến nhiều tiếng bước chân, trong lòng Cố Đình Chi kinh hãi:
"Nguy , lẽ là thể đánh lâu dài, đám đó sắp điên !"
Tiếng s.ú.n.g bên ngoài dày đặc, đối phương dùng hỏa lực áp chế, lẽ là b.ắ.n nát hết bộ.
Lại , tất cả sẽ .
Mạnh Phất Yên hai nhà khoa học thương, Cố Đình Chi một lát, mím môi :
"Có hôm nay chúng biện pháp tất cả đều ngoài ?"
Cố Đình Chi , cuối cùng về phía cô, khẽ :
"Đừng sợ, sẽ đưa em ngoài, lát nữa dụ bọn họ rời , em dẫn theo lao . Nhớ kỹ, đừng đầu, em mới bằng cách nào, ngoài thế , cố gắng... Dẫn bọn họ ngoài."
Còn ba , thể sống mấy thì sống mấy !
Còn ...
Mạnh Phất Yên nếu cô tới, đến cuối cùng vẫn thể bảo vệ tính mạng , thật sự thì liều mạng dẫn theo xông ngoài, bảo vệ mạng của là thể, ba còn thì theo mệnh trời.
Nhân viên nghiên cứu khoa học thật sự quan trọng, nhưng Cố Đình Chi vô cùng bình tĩnh, hack, còn sống, lẽ còn quan trọng hơn một .
Anh nên lựa chọn hi sinh bản .
mà mắt, chỉ bảo vệ cô.
DTV
Ba còn đồng bạn còn tắt thở, nỡ bỏ , dẫn bọn họ cùng, nhưng đồng bạn đẩy .
"Nhanh !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-326.html.]
Bọn họ sống nổi, cần thiết liên lụy khác.
Mạnh Phất Yên theo Cố Đình Chi, khi ngoài, cô đầu thoáng qua bí mật từng chôn giấu trong lòng, vẫn luôn che giấu sợ phát hiện, bỗng nhiên ý khác.
Thực nếu ba đầu hàng, lẽ sẽ chết, nhưng bọn họ .
Đến bên ngoài, tiếng s.ú.n.g dày đặc càng ngày càng gần, khi Cố Đình Chi sắp lao , Mạnh Phất Yên lúc cuối cùng vươn tay kéo , thuốc mê liều lượng nặng thả , trực tiếp khiến Cố Đình Chi ngất xỉu.
Tinh thần của Cố Đình Chi căng chặt đối phó kẻ địch, từ đầu tới cuối đều nghĩ tới Mạnh Phất Yên ở phía sẽ khiến hôn mê, cho nên chút phòng .
Khiến Cố Đình Chi ngã xong, ba phía chút sức chống cự, đảo mắt là hôn mê bất tỉnh, Mạnh Phất Yên dằn lòng, cho ba gian.
Trở nơi , hai bên trong đang ung dung chờ chết, cô , vẫn cho hương gây mê , hai hôn mê mới cho gian.
Đồng thời phóng tín hiệu cho Phó Triều Sinh, bảo bọn họ tranh thủ rút lui.
Đi theo Cố Đình Chi cả đời, mưa b.o.m bão đạn cũng từng trải qua, lúc cô cảm giác sợ hãi gì, gian che giấu, cô rời coi như thuận lợi.
Khi cô về đến nhà, trời còn sáng.
Trong nhà đang đợi, cô lái xe thẳng gara, tất cả còn đang hôn mê, cô gọi tới đưa bọn họ .
Bị thương đưa đến phòng đất chữa trị, ba khác thương thì để ở phòng cho khách ngủ một giấc là .
Chuyện còn cần cô quản, hai trọng thương cứu sống cô dám chắc chắn, nhưng Cố Đình Chi chắc chắn thành vấn đề, thương trí mạng.
Mạnh Phất Yên trở về còn sớm hơn Phó Triều Sinh, đợi Phó Triều Sinh và Trần Anh trở về nhà, Cố Đình Chi kết thúc phẫu thuật, bình an vô sự.
Phó Triều Sinh và Trần Anh đều sợ ngây .
"Cô kiểu gì thế?"
Mạnh Phất Yên để ý tới cô , trong lòng cô loạn, chắc chắn Cố Đình Chi , cô trông chừng mà thẳng về phòng.
Lúc trời sắp sáng, cô tắm rửa một lát, ngủ một giấc hẳn hoi, nhưng giường trằn trọc mãi đều ngủ .
Cô căn bản lộ, loại thần khí , cũng mấy tin tưởng, chỉ khi nào xác nhận là thật, mới đưa tới vô mơ ước.
Sức mạnh cá nhân là hạn, cho dù xuất của Mạnh Phất Yên đủ , vẫn luôn vô địch, trái cô vẫn luôn cẩn thận bảo vệ bí mật của .